xuanduc.vn : Ngày khai hội Trúc sơn trang đã cận kề,xuanduc.vn xin giới thiệu hai khuôn mặt trẻ của CLB nhưng là hai chồi xanh đang tràn trề sức sống và sáng tạo : Một thơ và một văn xuôi. Đó là Trần Bình và Phạm minh Quốc.
TRẦN BÌNH
Hẳn các bạn còn nhớ câu hát trong một ca khúc nổi tiếng thời chống Mỹ trên đất Quảng Trị " Tiếng trống trận từ Gio An vọng tới.."Gio An, một mảnh làng nhỏ âm thầm của miền tây Gio Linh-Quảng Trị, nơi có hệ thống giếng cổ là di tích văn hoá rất đặc biệt ghi dấu một thời phồn thịnh của người Chăm ở đất này. Trong lòng đồi đất đỏ ba-zan, những mạch nước ngầm trong ngần và trường cửu cứ lặng lẽ chảy ra, người dân địa phương gọi là nước mội. Nhiều thế kỷ trước, người Chăm đã biết xếp đá khoanh lại thành giếng quanh mội để lấy nước sinh hoạt và cấy lúa.Các nhà khảo cổ học gọi đó là những công trình thuỷ lợi " dẫn thuỷ nhập điền". Ở những mội nước đó có một loại rau cũng rất đặc biệt, nó chỉ sống được với khe nước trong veo chảy ra, chỉ cần vẩy chút bùn lên là rau sẽ chết. Đúng là rau sạch tuyệt đối.Rau ấy có tên là rau Liệt, hay còn gọi là xa-lách-xông...Bạn trẻ Trần Bình sinh ra, lớn lên và hiện vẫn đang sống lặng lẽ trong lòng mảnh làng ấy.Anh rất ít khi gửi thơ đăng báo nên ít ai biết được anh đã có đến hàng trăm bài thơ. Và điều thật sự làm tôi ngỡ ngàng là thơ Trần Bình vừa rất chuyên nghiệp vừa vẫn rất hồn nhiên, đôi khi là khúc hát ngẩn ngơ, có lúc lại âm thầm trăn trở. Cả niềm vui lẫn nỗi buồn của con người " vô danh" này đều trong trẻo như mội nước làng Gio An và tinh khiết như cành rau Liệt .
THƠ: KHÚC TƠ TÌNH HỘI SIM Thân tặng: Hồ văn Thuận, Hồ văn Tuyến và Von.
Rủ nhau lên bản mà chơi
Mà nghiêng câu hát lý lơi đêm tình
Sơn nữ ơi! Ta đi tìm
Đằm trong mắt suối cái nhìn lúng la
Bập bùng ngọn lửa kiêu sa
Ngực trần phô với núng na nói cười
Từng đôi,bên suối từng đôi...
chén yêu say khướt nghiêng trời tình nhân
Phập phồng đồi núi trăng ngân
Chung chiêng trắng một đêm xanh
hội tàn
Rủ nhau lên bản mà chơi
Mà nghiêng câu hát lý lơi đêm tình
Sơn nữ ơi! Ta đi tìm
Đằm trong mắt suối cái nhìn lúng la
Bập bùng ngọn lửa kiêu sa
Ngực trần phô với núng na nói cười
Từng đôi,bên suối từng đôi...
chén yêu say khướt nghiêng trời tình nhân
Phập phồng đồi núi trăng ngân
Chung chiêng trắng một đêm xanh
hội tàn
Tuổi mười lăm
Tặng: Con trai
Ta rót nỗi buồn vào trang sách
Nhớ quá chừng thời mộng mơ
Tuổi mười lăm ơi giã từ !
Đêm nằm nghe tiếng gió
Âm âm một góc ao làng
Nhiều tiếng cười trẻ nhỏ
Những đứa tuổi mười lăm
Mặc áo trăng rằm vào mộng!
Gửi lại mùa thu phía sau lưng
Nơi ấy có người con gái
Mái tóc dài dễ thương
Đêm trừ tịch gợi tình yêu thơ dại !
Mối tình năm mười lăm tuổi
Săn se nhớ tận bây giờ.
Một tiếng sấm vang giữa ngày
Khấp khởi mừng, mơ...
Vui buồn
Còn mất ...
Để ai , còn ai như mình
Nhớ da diết
Buồn rưng rưng ... !
Ta rót nỗi buồn vào trang sách
Nhớ quá chừng thời mộng mơ
Tuổi mười lăm ơi giã từ !
Đêm nằm nghe tiếng gió
Âm âm một góc ao làng
Nhiều tiếng cười trẻ nhỏ
Những đứa tuổi mười lăm
Mặc áo trăng rằm vào mộng!
Gửi lại mùa thu phía sau lưng
Nơi ấy có người con gái
Mái tóc dài dễ thương
Đêm trừ tịch gợi tình yêu thơ dại !
Mối tình năm mười lăm tuổi
Săn se nhớ tận bây giờ.
Một tiếng sấm vang giữa ngày
Khấp khởi mừng, mơ...
Vui buồn
Còn mất ...
Để ai , còn ai như mình
Nhớ da diết
Buồn rưng rưng ... !
ĐỒNG HƯƠNG
Những bạn bè thành đạt của tôi
Cái sự đổi đời từ thôn ra thị
Nghe cứ như là chuyện chơi !
Nghiêng chén tràn đêm say phố
Cái sự đổi đời từ thôn ra thị
Nghe cứ như là chuyện chơi !
Nghiêng chén tràn đêm say phố
Bên em mắt lúng liếng cười
Ước ao chặn nghẹn nơi lồng ngực
Cho ta thành dân phố chút thôi
Vô tư đi. Cứ vào Nam mà sống ...
Ước ao chặn nghẹn nơi lồng ngực
Cho ta thành dân phố chút thôi
Vô tư đi. Cứ vào Nam mà sống ...
Chả nhẽ rời quê - muôn kiếp mặn mòi
Chả nhẽ vì mẹ cha nghèo cực
Mà ta mơ thành kẻ mồ côi !
Chả nhẽ vì mẹ cha nghèo cực
Mà ta mơ thành kẻ mồ côi !
Quê hương là gì bạn nhỉ ?
Đắng đót những chiều tha hương
Câu hỏi nhói lòng đau mấy đứa
Ngữa mặt
Dốc chén
Cạn hơi .
Có cả một hội đồng hương làng ở phố
Thương đến nghẹn ngào cái giọng miền Trung
Sao nỡ nói tiếng Nam , tiếng Bắc
Để mô, tê , răng rứa ...ngại ngùng
Đắng đót những chiều tha hương
Câu hỏi nhói lòng đau mấy đứa
Ngữa mặt
Dốc chén
Cạn hơi .
Có cả một hội đồng hương làng ở phố
Thương đến nghẹn ngào cái giọng miền Trung
Sao nỡ nói tiếng Nam , tiếng Bắc
Để mô, tê , răng rứa ...ngại ngùng
Tháng 9/2007
Với nhà văn NGUYỄN ĐÌNH BỔN
Những người "đi cày trong phố "
Gặt hái mùa màng dưới căn nhà bê-tông
Cười toác miệng
Ngạo đời
Chua chát
Ăn mày nhân gian .
Có sợ không ?!
Gặt hái mùa màng dưới căn nhà bê-tông
Cười toác miệng
Ngạo đời
Chua chát
Ăn mày nhân gian .
Có sợ không ?!
Đau đáu nỗi niềm thế sự
Văn chương vung mạng bờ tường
Trang Blog ngắn ...
Câu thơ tràn máu
Liêu trai,
Vô thường !
Có sợ không ?
Bài thơ viết trên lá
Những trang viết dở dang
Bao lần ta đánh vật
Mồ hôi toát từ tim
Con chữ vờn trước mặt
Cứ chơi trò đuổi bắt
Ý tưởng cũng trốn tìm
Ngôn từ qua ngọn bút
Thành giọt mực lặng thinh
Những trang viết dở dang
Nửa đời ta dang dở
Bài thơ viết xong rồi
Mà cánh diều lặng gió...
Bài thơ viết trên lá
Chênh chao hồn đi hoang
Miên man tình viễn xứ
Ta gởi theo gió ngàn
Người đi người có hay
Lòng ta nặng sầu cay
Khúc tang tình còn đó
Cho ta ngày lắt lay
Những trang viết dở dang
Bao lần ta đánh vật
Mồ hôi toát từ tim
Con chữ vờn trước mặt
Cứ chơi trò đuổi bắt
Ý tưởng cũng trốn tìm
Ngôn từ qua ngọn bút
Thành giọt mực lặng thinh
Những trang viết dở dang
Nửa đời ta dang dở
Bài thơ viết xong rồi
Mà cánh diều lặng gió...
Bài thơ viết trên lá
Chênh chao hồn đi hoang
Miên man tình viễn xứ
Ta gởi theo gió ngàn
Người đi người có hay
Lòng ta nặng sầu cay
Khúc tang tình còn đó
Cho ta ngày lắt lay
Cò ơi thao thiết
Kính dâng bậc sinh thành
Gian khó đè lên hai đầu quang gánh mẹ tôi
Triêng thúng cả một mùa màng ra chợ
Cha cúi gập mình trên những đường cày ải vụ
Cái nghèo, cái khổ ...
đeo bám còng lưng !
Bước chợ đường quê mẹ nuôi chúng tôi khôn
Cha nhượng phần ngon che chiều nhỏ dại
Vô tư , vóc nghịch , ăn đất nằm rơm
Chúng tôi lớn lên những điều mê mãi...
Ăn chưa no, lo chưa xa...
Chưa biết mẹ cha oằn vai, chân đất
Miếng ăn hòa mồ hôi mẹ những dặm dài thon thắt
Chử nghĩa trong đầu là những hạt lòng thôi thúc từ Cha
Để rồi khi đã đủ lông, đủ cánh bay xa...
Ngọn Tre làng vít cong nghiêng bờ dậu
Phố thị làm con yêu,
làm con quên đường về heo hút nắng
Ba mẹ vẫn còng lưng !
Để rồi khi con bĩu môi thả một ánh nhìn lạ lẫm
Vào cái mặt trăng nhăn nheo đồng quê
Vào câu hát ru, mẹ à ơi bến bãi
Cánh Cò , Cánh Vạc chao chiều...
Buốt lòng trái đắng Cò ơi!
Để rồi khi con cứ tưởng mình nên người
Công danh thành toại
khát những tiệc tùng phố xá
Gồng mình che dấu nét quê
Con quên cái kiếp thân cò
Dáo dác ....
***
Mẹ ơi!
Sáng nay về tạ lỗi mùa màng
Mẹ cha mồ yên , mả vắng
Con bỗng thèm một góc quê dao diết nắng
Con bỗng thèm một lời ru...
Cò ơi thao thiết
Cò ơi tìm về...
Gian khó đè lên hai đầu quang gánh mẹ tôi
Triêng thúng cả một mùa màng ra chợ
Cha cúi gập mình trên những đường cày ải vụ
Cái nghèo, cái khổ ...
đeo bám còng lưng !
Bước chợ đường quê mẹ nuôi chúng tôi khôn
Cha nhượng phần ngon che chiều nhỏ dại
Vô tư , vóc nghịch , ăn đất nằm rơm
Chúng tôi lớn lên những điều mê mãi...
Ăn chưa no, lo chưa xa...
Chưa biết mẹ cha oằn vai, chân đất
Miếng ăn hòa mồ hôi mẹ những dặm dài thon thắt
Chử nghĩa trong đầu là những hạt lòng thôi thúc từ Cha
Để rồi khi đã đủ lông, đủ cánh bay xa...
Ngọn Tre làng vít cong nghiêng bờ dậu
Phố thị làm con yêu,
làm con quên đường về heo hút nắng
Ba mẹ vẫn còng lưng !
Để rồi khi con bĩu môi thả một ánh nhìn lạ lẫm
Vào cái mặt trăng nhăn nheo đồng quê
Vào câu hát ru, mẹ à ơi bến bãi
Cánh Cò , Cánh Vạc chao chiều...
Buốt lòng trái đắng Cò ơi!
Để rồi khi con cứ tưởng mình nên người
Công danh thành toại
khát những tiệc tùng phố xá
Gồng mình che dấu nét quê
Con quên cái kiếp thân cò
Dáo dác ....
***
Mẹ ơi!
Sáng nay về tạ lỗi mùa màng
Mẹ cha mồ yên , mả vắng
Con bỗng thèm một góc quê dao diết nắng
Con bỗng thèm một lời ru...
Cò ơi thao thiết
Cò ơi tìm về...
Đăng ngày 10/06/2008 |
Ý kiến về bài viết | ||||||||||||||||||||||
|