Gửi
bởi: lưu quốc Hoà - 10/03/2009 |
ta cần có cuộc điều tra xã hội học đã đã bác Xuân Đức ạ! Kẻ đáng treo cổ đáng
bao nhiêu phần trăm . Kẻ chuẩn bị phải treo cổ là bao nhiêu...Bao nhiêu thằng
theo đóm ăn tàn...Đọc khổ cuối em thấy bác cực đoan quá...
|
Gửi
bởi: Đất Vĩnh - 11/03/2009 |
Treo cổ mà chi uổng dây thừng
Đem ra ngoài biển quẳng là xong
|
Gửi
bởi: Đức Tiên - 11/03/2009 |
Hãy
treo cổ! Mà khoan..khoan treo đã Cái lũ kia như cỏ bời bời Nếu treo cổ
tất tất bầy lũ đó Còn mấy ai ?
----------------------------
Tôi thì thấy không cực đoan !đó là một sự thật đau lòng khi đạo đức xuống cấp
nghiêm trọng cần lên tiéng !
|
Gửi
bởi: Traito - 11/03/2009 |
He,he...Lão Trang lại ảo tưởng rồi.
Cháu vốn thật thà nên cứ “phê bình” Lão trước đã. Cháu nói Lão ảo tưởng vì thời
nay loại người như Lão kể nhan nhản khắp nơi, sờ đâu đụng đó nên treo làm sao
xiết Lão ơi! Tối qua cháu đi họp tổ dân phố và cả đêm qua cháu không ngủ được,
chỉ mong trời sáng để tâm sự với Lão đây. Đây là lần thứ 3 sau khi chuyển về nhà
mới cháu tham gia họp tổ Lão ạ. 2 lần đầu cháu không kể vì cuộc họp diễn ra và
kết thúc trong không khí cởi mở, ấm cúng, chân thành…đại khái là thành công hơn
mong đợi. Lần thứ nhất thì thu tiền tráng nhựa con hẻm theo tinh thần nhà nước
80%, nhân dân 50%. Nghe nói có hẻm mới bà con mừng húm nên đông ý cái rụp dù cái
vô lí ai cũng thấy là những nhà mặt tiền thì được nhà nước làm đường mà không
phải đóng tiền còn những người nghèo chui vào hẻm ở thì lại phải đóng tiền (
thôi thì bỏ qua vì lỗi là tại chúng bay nghèo!). Lần thứ 2 thu tiền thì cũng
diễn ra êm đẹp, không ai thắc mắc. Đáng vui và vinh dự là cả 2 lần đều có quan
phường xuống tham gia trên tinh thần là nghe điện thoại (vì suốt 2 buổi họp cháu
thấy vị này nghe ĐT suốt). Riêng lần thứ 3 hôm qua thì không thành công rực rỡ
nữa rồi Lão ơi bởi vì mời quan phường xuống họp nhưng các quan đều bận nên hổng
có ai (mặc dù họp lúc 19g). Các vị có nhắn lại là có kiến nghị gì thì lập biên
bản gửi lên. Sở dĩ các vị từ chối là vì hôm qua họp để nghiệm thu con hẻm vừa
làm xong đã xuống cấp. Cháu được vinh dự cử làm thư ký và sau 3 tiếng đồng hồ
lắng nghe 43 hộ dân có ý kiến thì cuộc họp đã thống nhất gửi đến quan phường bản
tường trình như sau: Diện tích con hẻm chỉ khoảng 800m2 nhưng nhà thầu quên 50m2
không tráng nhựa, 13 hố ga theo thiết kế là làm mới hoàn toàn nhưng nhà thầu
không nhớ nên chỉ sử dụng 8 hố ga cũ (không làm mới) thậm chí có 3 hố ga cũ nhà
thầu không nhìn thấy nên cho lấp kín luôn! mấy chục khối đất họ cũng quên không
đổ. Thay vì đá sạch, loại nhỏ trộn nhựa thì họ đổ loại to trộn đất bùn, dầu hoả
để làm chất kết dính thì họ chơi 2/3 là nước, chi mấy triệu cho giám sát của
phường nhưng suốt quá trình thi công chẳng thấy ai, xà bần họ đổ một đống to như núi trước nhà
dân không chịu dọn…vân vân và vân vân…Kết quả của việc thi công nhanh như tia
chớp đã làm con hẻm nhấp nhô như sóng biển, mưa xuống nếu nước không chảy vào
nhà dân thì cũng đọng lại từng vũng to như hồ bơi mini của nhà quan. Nhà thầu đã
nhanh chóng khắc phục bằng cách cử 2 kỹ sư cầu đường mang theo 2 thau nhựa với
tinh thần trũng chỗ nào vá chỗ đó nên kết quả là chỗ trũng thành cao, chỗ cao
thành trũng và mưa xuống nước vẫn đọng như xưa. Sau cái sự vá đó là mặt tiền con
hẻm trở nên nham nhở như người mặc áo vá trông rất vui mắt. Điều cuối cùng là kể
từ ngày có con hẻm mới phụ nữ trong hẻm bỗng nhiên trở nên thận trọng, đi đứng
khoan thai, dịu dàng hơn vì nếu sơ ý gót giày sẽ cắm xuống đường mà không tài
nào nhấc lên được, mà nếu có nhấc được thì cũng nhấc giày còn gót đã nằm lại
dưới mặt đường…. Kết quả là theo như tính toán của dân thì tổng thất thoát là
53.000.000đ. Bà con đề nghị phường xuống kiểm tra, yêu cầu nhà thầu làm lại mặt
tiền con hẻm, làm lại hố ga…nhưng chưa biết đến bao giờ. Hãy đợi đấy!
He,he… Con hẻm được làm với kinh
phí 230 triệu mà đã thất thoát 53 triệu rồi thì những công trình ti tỉ biết tính sao hả Lão Trang? Viết xong biên
bản cháu cảm thấy thanh thản lạ lùng vì từ nay cái chuyện nhà sập, cầu chưa xây
xong đã gãy…sẽ không bao giờ làm cháu thắc mắc, ngạc nhiên thêm nữa. Xin cám ơn
con hẻm nhỏ vô cùng!
|
Gửi
bởi: Lão Trang - 11/03/2009 |
Chào ĐứcTiên. Buồn lòng thì hô xả hơi lên vậy thôi chứ nào có treo được ai.
Sao không về TST uống thử Cà fê ?
|
Gửi
bởi: Lão Trang - 11/03/2009 |
Gửi Traito: He he..comment mà dài và sinh động hơn một phóng sự điều tra.
Gửi dự thi chắc kiếm được cái giải chót đấy.
|
Gửi
bởi: Traito - 11/03/2009 |
He,he...vì cái "iu điểm" nói dài, nói đúng chủ trương, đường lối, chính
sách... đó mà vừa qua cháu được vinh dự bầu làm tổ trưởng công đoàn của 23 công
đoàn viên với phiếu bầu 22/23 (có một phiếu trắng không phải phản đối mà do
không biết chữ. He,he...). Từ ngày lên chức cháu lo quá Lão ơi bởi đã mang trọng
trách trước mấy cô tạp vụ, anh tưới cây...thì phải sống sao cho đáng sống, cho
khỏi hổ thẹn vì những năm tháng đã sống hoài sống phí và vì những năm phấn đấu
không mệt mỏi cho cái chức tổ trưởng này để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói
rằng: tất cả sức ta, ta đã cống hiến vô tư , suốt đời trung thành với lý tưởng
mà không bị quyền lực, tiền bạc quyến rũ...He, he...Đấy! Lão thấy cháu nói có
bài bản và hay như chim hót đấy không? Đấy là nhờ cháu hay đọc sách và xem tivi
đấy Lão ạ. Hôm qua cháu khoe với mẹ, mẹ cháu bảo: dòng họ ta ba đời nông dân lam
lũ nên con được mang trọng trách này là vinh dự lắm nghe con. Làm Lãnh đạo là
phải trong sạch, liêm khiết, biết đặt lợi ích của dân lên trên lợi ích bản
thân...Cháu tự hào lắm nhưng lo quá. Mai kia dự án tưới cây mà không có nước, dự
án hút bụi mà không có điện thì chết cháu Lão ơi. Nhưng dẫu sao cháu cũng hứa
với Lão là sẽ hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao khi còn đương chức. Lão cứ yên
tâm nhé! He,he...
|
Gửi
bởi: XÃ XỆ - 11/03/2009 |
Bài thơ Lão Trang rất hay. Tiếc không kịp đưa vào tuyển thơ cho thêm sức
nặng. Mụ Trai tơ nói đúng. Lão Trang ảo tưởng. Nếu treo cổ hết bọn sâu mọt thì
cả đất nước này sẽ thành nghĩa địa. Một nghĩa đại vĩ đại dài suốt từ mục Nam
Quan đến mũi Cà Mâu, trốn đâu thoát mùi xú uế hả Lão Trang?
|
Gửi
bởi: Thu Thảo - 12/03/2009 |
nếu treo cổ hết thì chỉ còn "dân đen" thôi. Như tui cũng đáng chặt cổ, bởi vô
tích sự nhìn lũ sâu dân mọt nước, ăn no vỗ bụng khoác lác.
|
Gửi
bởi: Nico - 12/03/2009 |
Đọc bài thơ của Lão Trang rồi nhìn cái hình minh hoạ thấy cần hiểu ngược Lão
ơi. Kẻ mà Lão Trang treo cổ ấy ngó đi ngó lại thấy giống dân đen ta quá vì thấy
ốm nhom ốm nhách, tội nghiệp thế nào ấy. Mấy cái thằng Lão kể phải là béo phệ,
mặt đỏ gay, com lê, cà vạt thẳng nếp, tay xách cặp Lão ạ. Hi,hi...À mà Lão đã
nghe chuyện "ước mơ của em" chưa? Cháu kể Lão nghe nha!
Trong giờ giảng văn cô giáo hỏi học sinh về ước mơ của mình. Đa số học sinh
đều mơ ước trở thành bác sĩ, kỹ sư, giáo viên...riêng mỗi cu Tèo là mơ ước trở
thành thằng tham nhũng! Thấy lạ nên cô giảo hỏi vì sao thì Tèo tỉnh queo thưa:
Dạ thưa cô tại vì cạnh nhà em có một ngôi biệt thự rất to. Cứ tối tối em lại
thấy một bác bụng to, mặt đỏ, tóc bóng mượt lúc nào cũng com lê cà vạt thẳng
nếp, tay xách cặp đen đi làm về bằng xe hơi xịn bóp còi inh ỏi. Mỗi lần thế bố
em lại bảo: tiên sư cái thằng tham nhũng! Ngày xưa học dốt như bò, chỉ mỗi tài
lừa thầy phỉnh bạn. Thấy bác ấy sướng quá, oai quá nên em cũng mơ ước trở thành
thằng tham nhũng ạ!
He,he...
|
Gửi
bởi: Lão Trang - 12/03/2009 |
Đọc bài thơ của Lão Trang rồi nhìn cái hình minh hoạ thấy cần hiểu ngược
Lão ơi. Kẻ mà Lão Trang treo cổ ấy ngó đi ngó lại thấy giống dân đen ta quá vì
thấy ốm nhom ốm nhách, tội nghiệp thế nào ấy. Mấy cái thằng Lão kể phải là béo
phệ, mặt đỏ gay, com lê, cà vạt thẳng nếp, tay xách cặp Lão ạ.
Hihi. Bọn ấy chỉ béo khi đang sống, chứ nếu đã treo cổ phơi khô vài giờ là
xẹp xuống nhanh hơn dân đen. Dân nghèo thì dai sức cháu ơi.
|
Gửi
bởi: An Hóa Văn - 12/03/2009 |
Thời nào cũng vậy, chế độ nào cũng thế, luôn có người hùng nhưng cũng ko
thiếu những kẻ gian manh xảo trá, chỉ biết mình ko biết đến người khác. Nếu nói
như bài thơ thì quá tiêu cực, cực kỳ tiêu cực, cực đoan Lão Trang à.
Cái điều quan trọng nhất của con người là cái tâm. Người ta trân trọng con
ngừoi cũng vì cái tâm. nếu có cái tâm thì đứng trước những điều trái trai ngang
mắt như vậy phải biết chỉ đâu ra được lối giải quyết. nếu muốn tung hê, đạp đổ
thì đơn giản quá, bình thường quá giống như 1 anh chàng lực điền ko chút trí
tuệ.
Ví như thân cây gỗ có mọt, người có tâm phải tìm cách giết được mọt mà ko làm
mất giá trị của cây gỗ vậy.
Rất đồng cảm với Lão Trang 1 số điểm, nhưng sẽ sao đây khi tôi tưởng tượng
Lão Trang đang tại chức và có ngừoi viết bài thơ y như vậy tặg Lão.
|
Gửi
bởi: Traito - 12/03/2009 |
Gửi Xã Xệ:
Lý Toét đã chết lâu rồi
Chỉ còn Xã Xệ loi choi ra vào
Lâu nay Xã trốn đi đâu
để cho thiên hạ nháo nhào tìm anh?
Phận nhà thơ quá mong manh
Thị phi nên luỹ, nên thành anh ơi
Chuyện xưa đã khép lại rồi
Nào đâu ai muốn Xã tôi yên lành
"Mụ" này đang định rủ anh
Lên rừng đốn củi lều tranh ta làm
Ham chi thơ thẩn lăng nhăng
Thói đời ai cũng nghĩ mình tài thôi
Đèo Ngang cao mấy cũng chơi
Trèo qua Đèo Nghếch ai tài hơn ta
"Mụ" này tình vẫn bao la
Xệ - không sao cả! Miễn là mụ... yêu!
He,he...
|
Gửi
bởi: XÃ XỆ - 13/03/2009 |
Trai tơ rủ Xã Xệ
Lăng nhăng vào rừng thiêng
Lại cho trèo ...Đèo Nghếch
Đú đởn cùng cõi tiên
Hai đỉnh đèo...Nghếch ...Nghếch
Còn rì rầm suối khe
Xã xệ quên mình xệ
U mê lạc lối về
Hãy vứt vỏ Trai tơ
Cả Nicô ...Ni...cốc
Côlôc với ...Côlô
Hiện tấm thân ngà ngọc!
Ngọc trở về đời ngọc
Với tên... Cháu đồng hương
Để cho lão Xã Xệ
Thành ông Vua...trần truồng!
Hí hí hí!
|
Gửi
bởi: Traito - 13/03/2009 |
Thơ viết như ngựa hí
Đọc thấy cũng hay hay
Trưởng ấp ham tán gái
Xã tắc loạn từ đây.
Mới nghe tên Đèo Ngếch
Đã hăm hở cởi truồng
Gặp phải tên cà chớn
Ví mất, tình cũng không.
Đèo Ngang giờ tan tác
Trống hoác lấy đâu khe
Suối cũng cạn đàng suối
Cỏ cây còn le ngoe.
Chẳng ai mê Xã Xệ
Như tơ đây đã từng
Ấy là mê văn vẻ
(Cởi truồng…lại càng
ham !)
He,he…
|
Gửi
bởi: XÃ XỆ - 14/03/2009 |
Đèo Ngang dù tan tác
Đèo Nghếch vẫn cứ còn
Thế nên mặt Xã Xệ
Vẫn tỏa mùi đêm hôm
Trai tơ hay Nico
Cũng cho vào lò...nướng
Trai tơ thành cầy tơ
Sướng!
|
Gửi
bởi: Hữu Quang - 14/03/2009 |
Ngẫm: Tứ thơ đọc đáo, tuyệt vời, hấp dẫn. Sáu khổ đầu nói lên thực trạng đau
lòng, việc đấu tranh và hành quyết lũ sâu mọt là tất yếu khách quan, không thể
khoan nhượng và thương tiếc. Khổ cuối "Nếu treo cổ", "chẳng còn cây" vì kể không
xuể.
Xu thế hiện nay đang hạn chế án tử hình, không xét xử tràn lan và chỉ phán
quyết mức án đối với kẻ thủ mưu, thủ ác "tham nhung", "vô cảm trước oan khúc",
"phản phúc bạn bè", phi đạo đức... Đòi hỏi dù gian xảo, tin vi đến mấy cũng phải
có bàn tay "nhọn", "sạch" bóc trần.
Theo tôi, để tránh đi vào ngõ cụt, cách giải quyết nên bỏ khổ 8, sửa lại câu
đầu của khổ một và sử lại khổ 7 như sau:
Khổ một:
Hãy treo cổ những người phàm tục
Ngồi trên cao mà điếc lác mắt, tai
Bao nhiêu điều dân đen ấm ức
Cứ bỏ ngoài
Khổ 7:
Hãy treo cổ những tên,
lũ trùm sâu mọt
Ngã xuống một cây là xa
xót đời người
Dù cơ chế ngã
nghiêng, giang sơn xơ xác
Ươm mầm
xanh!
Xin cám ơn Lão Trang
|
Gửi
bởi: Lão Trang - 14/03/2009 |
Hoan hô bạn Hữu Quang dã đưa ra " cơ chế và giải pháp" khả thi cho phiên
tòa..thì tương lai. Ngẩm lại mới hiểu vì sao Căm Pu Chia phải chờ mất 30 năm mới
mở được phiên tòa xử bọn Ponpot. Khó thật nhẩy!
|
Gửi
bởi: Hữu Quang - 14/03/2009 |
Chịu Lão Trang!
Cóc kêu để kiện ông trời
Chuẩn bị đọng đất mới mời cóc lên
Nghe ra đã gặp chuyện hên
Mặc dù có muộn nhưng yên dạ lòng
|
Gửi
bởi: Tai to - 19/03/2009 |
Em rất đồng ý với ý kiến của bác Hòa và bác tiên, treo hết thảy không khéo có
cả mình trong đó, eo ơi vậy thì kinh quá không dám đâu,cũng kg khéo có cả bác
đức nữa chứ.
|
Gửi
bởi: Xuân Đức - 19/03/2009 |
Chào Ngô Minh! Thật bất ngờ và vui khi NM ghế tệ xá chơi. Khùng lên thì nói
bạt tử thế thôi chứ cũng biết chẳng khả thi chút nào. Thôi, tạm hoãn vậy. He
he..
|
Gửi
bởi: vô vi - 25/03/2009 |
Xin mượn lời phát biểu của
Tiến sỹ
Nguyễn Chu Phác tại Đại hội Khoa học Tâm lý-Giáo dục
toàn quốc lần thứ nhất để chia sẽ với tác giả
“Người ta tuy có đạo lý, nhưng cứ ăn no,
mặc ấm, ngồi rồi mà không có giáo dục, học hành thì gần giống như cầm thú”.
(Mạnh Tử)
Cái
ác của con người đang tăng lên đáng lo ngại, hàng ngày biết bao nhiêu chuyện
"giết người" với nhiều cách khác nhau: có loại bằng dao, bằng súng đổ máu, có
loại đang được gọi với cái tên tham nhũng, móc tiền của Nhà nước, của nhân dân
một cách tàn bạo, có loại bằng mưu mô thâm độc tấn công vào não người, làm sao
cho con người đau khổ héo hon, chết dần chết mòn…
Nguy
hiểm hơn, cái ác đang khoác áo cái thiện, lợi dụng cái thiện để diệt người thiện
chân chính, trong đó có cả vấn đề cố tình làm méo mó lý luận, "đánh tráo" lý
luận về chân, thiện mỹ, lý luận về nhân đạo và nhân văn, về dân chủ và tự do
hòng làm tan rã một hệ tư tưởng, một bản sắc dân tộc. Viết đến đây, tôi nhớ lại
phim Tôn Ngộ Không, một tác phẩm văn học của Ngô Thừa Ân thời Minh Thanh cách
đây gần 500 năm. Nay nữ đạo diễn Dương Khiết đã dựng lại một khung cảnh nước
Trung Hoa thời bấy giờ, mà ngày nay cảnh ấy đang diễn ra ở nhiều nơi. Ôi, sao
lắm yêu quái đến thế! Yêu quái hiện hình thành những cô gái xinh đẹp dễ thương,
thành những ông phật, ông tiên bề ngoài rất phúc hậu, nhân từ và những nhân vật
ấy lại trở thành yêu quái để ám hại con người. Một lần đối thoại với sinh viên
trưởng viết văn Nguyễn Du, có sinh viên hỏi tôi: "Có cái thiện làm nảy sinh cái
ác không?" .
Có
chứ! Ví như có lúc, do chưa nhận rõ đâu là yêu quái, đâu là thiện nhân, Đường
Tăng đã tin, đã thương và tha bọn yêu quái tàn bạo để rồi chính bọn yêu quái ấy
đã làm hại bao nhiêu người, trong đó có cả Đường Tăng. Riêng tôi, tôi cũng không
trách Đường Tăng lắm, vì Đường Tăng đang đi tìm kinh, tìm một đạo, chứ đã được
học kinh đâu. Cái tâm của ông ta không ác, nhưng do hoàn cảnh lúc ấy Đường Tăng
xử sự như thế. Chứ Phật có dạy thế đâu, mà Phật dạy như trong kinh Thử Lăng
Nghiêm: Kim Cương Tạng Vương Bồ Tát bạch Phật rằng: "Bạch Thế Tôn, những bọn
gian tà độc ác và quyến thuộc của chúng mà đến xâm phạm, nhiễu hại người thiện
tâm, con lấy cái bảo chử đánh bể đầu chúng ra để các thiện nhân làm việc được
theo ý nguyện". Nhân đây tôi xin phép được nói thêm là Chúa và Thánh cũng không
dạy làm điều ác, ví dụ theo kinh Cựu ước, phần châm ngôn có nói:
"Hỡi con, nếu kẻ tội nhân kiếm thế quyền dụ
con, con đừng theo.
Hỡi con, đừng đi đường cùng chúng nó. Hãy cầm
giữ chân con, chớ vào lối của họ vì chúng nó chạy đến sự ác.
Kẻ ác bị đánh đổ trong sự gian ác của mình,
nhưng người công bình vẫn có nơi nương cậy, dẫu trong khi chết…"
Như
vậy chỉ có những kẻ lợi dụng tiếng chuông ngân là làm điều ác mà thôi.
Trước thực trạng ngày nay “yêu quái” cũng
nhiều, biết bao nhiêu người đau khổ vì bọn "yêu quái" đang mỏi mắt mong chờ các
nhà khoa học, các nhà lãnh đạo quản lý sớm đóng góp trí tuệ, tài năng và cả tấm
lòng vô tư trong sáng của mình ngăn chặn cái ác thức tỉnh cái lương thiện trong
mỗi con người, giúp con người tỉnh táo phân biệt được đâu là thiện nhân, đâu là
"yêu quái" trá hình.
Nay
các nhà khoa học về tâm lý và giáo dục của ta đã có thuận lợi hơn: một tổ chức
khoa học trong lĩnh vực này đã được thành lập. Là những nhà tâm lý giáo dục học,
nhưng nhiều người trước đây chỉ được học lý luận của phương Tây, chưa có điều
kiện được học về phương Đông, về bản sắc dân tộc ta.
Điều
này là chỗ thiếu hụt của chính bản thân tôi và một số đồng nghiệp. Chúng tôi
được học triết lý, châm ngôn của Bê-cơn (1561-1616) nhà triết học Anh, Đê-các-tơ
(1591-1650) nhà triết học Pháp, thuyết phân tâm của S.Phrớt (1886-1939) nhà tâm
lý học Áo, lý luận giáo dục của Cô-men-xki (1592-1670) nhà giáo dục học Tiệp,
U-sin-ski (1824 - 1870) nhà giáo dục học Nga... điều đó rất bổ ích. Nhưng chỗ thiếu hụt của chúng tôi là
không học, không hiểu được những điều của tổ tiên mình, ngay trên mảnh đất mình
đang sống. Thế nhưng, Bác Hồ vô vàn kính yêu của chúng ta đã lấy bao điều từ
phương Đông, từ bản sắc dân tộc vận dựng vào hoàn cảnh mới để giáo dục nhà giáo
dục. Ví dụ: Bác nói: “Vì lợi ích mười năm chúng ta phải trồng
cây, vì lợi ích trăm năm chúng ta phải trồng người". Đó cũng là lời dạy từ
ngàn xưa: "Nhất niên chi kế, mạc như thụ cốc, thập niên chi kế, mạc như thụ
mộc, chung thân chi kế, mạc như thụ nhân", nghĩa là "tính kế một năm, chẳng
gì bằng trồng (ngũ) cốc, tính kế mười năm, chẳng gì bằng trồng (cây lấy) gỗ,
tính kế chung thân, chẳng gì bằng trồng người". Sau này, có thành ngữ "thập niên
thụ mộc, bách niên thụ nhân".
Cũng
từ ngàn xưa, cổ nhân đã dạy cho học trò lục nghệ, mà nghệ đầu tiên là học lễ,
sau này có lới dạy "tiên học lễ, hậu học văn" nhưng tiếp đó lại có lời khuyên:
"'học văn mà không học võ thì dễ
nhu nhược, học võ mà không học văn thì dễ sinh thô
lỗ".
Từ
xa xưa, tổ tiên đã có bao nhiêu điều hay về giáo dục như "Đói cho sạch, rách cho
thơm", "Phúc đức tại mẫu”, "Công cha như núi Thái Sơn", "Thương người như thể
thương thâm”, “Nhiễu điều phủ lấy giá gương"...
Để
góp phần nhỏ bé của mình trong việc giữ gìn tinh hoa của dân tộc, chúng tôi mong
mỏi các nhà khoa học xã hội "chung lưng, đấu cật” cùng nhau nghiên cứu một số
vấn đề lý luận phương Đông về bản sắc dân tộc tâm lý - giáo dục. Chúng tôi mong
mỏi được nghiên cứu, học tập tư tưởng giáo dục của tổ tiên, của các học giả,
hiền triết, các danh nhân của dân tộc ta và phương Đông mà có thời gian dài ta đã lãng quên hoặc
bài xích. Cùng với việc nghiên cứu nội dưng về tâm lý - giáo
dục của dân tộc ta, của phương Đông, chúng ta không thể không nghiên cứu các
khoa học liên quan, đó là những tinh hoa của triết học cổ phương Đông. Vấn đề
này, có lúc có người cho là lạc hậu, thậm chí có sách phê phán quá nặng nề.
Nhưng rõ ràng phần chế ngự bên trong của mỗi con người để ngăn chặn cái ác là
cực kỳ quan trọng, trong đó
có văn hoá tâm linh, có sự đầm ấm hạnh phúc vững chắc của tế bào gia đình, có
truyền thống gia phong, gia tộc, có sự cố kết tình làng nghĩa xóm, cố kết dân
tộc. Rõ ràng đời đời kiếp kiếp dân ta đã sống nhân, nghĩa với
nhau, đã tồn tại và phát triển là nhờ có bản sắc dân tộc, tặng thiện giảm ác.
Cái tinh hoa ấy, sau này dưới sự lãnh đạo của Đảng ta cùng với triết học Mác -
Lênin, dân ta đã đứng vững trong mọi lúc sóng gió và đã tiếp tục phát
triển.
Hiện
nay, ở một số vấn đề, giữa khoa học và quản lý còn nhiều khoảng cách, như vậy
thành công của nghiên cứu khoa học khó có thể sớm trở thành sức mạnh vật chất.
Vì vậy, thiết tha mong mỏi các
nhà quản lý giáo dục cùng với các nhà khoa học tâm lý - giáo dục sớm tổ chức nghiên cứu tinh hoa bản
sắc giáo dục của dân tộc của phương Đông cùng với những điều chọn lọc được của
thời đại vào giáo khoa, vào chương trình giáo dục để góp phần tăng thiện, giảm
ác, phân biệt đâu là yêu quái đâu là thiện nhân. Một nhà giáo dục một học giả,
Nguyễn Đức Đạt (sinh 19/11/1825 tại Nam Đàn, Nghệ Tĩnh)mở đầu Thiên trị đạo đã
nói: "Đạo như ngôi nhà, dột thì phải lợp, tối thì phải thắp đèn, ghét nhà
dột mà phá đi thì hại hơn dột, chê nhà thấp mà rỡ cửa, đục tường, thế là bắc
thang cho kẻ trộm vậy”.
|
Gửi
bởi: Nguyễn Thị Kim Liên - 25/03/2009 |
Anh Xuân Đức ạ có những '' thằng mật mỡ" mới tạo ra '' những thằng mặt
nạc'', nếu kẻ dưới không nịnh bợ , thủ đoạn, cơ hội thì không được lòng cấp
trên. Những người chân chính, sống ngay thẳng thì bị chèn ép, sa thải. Sao lại
bất công thế Anh. Chắc là phải lùa " bầy lũ' đó ( cả mặt nạc và mặt mỡ) ra đại
dương làm mồi cho cá thôi Anh ạ.
|
Gửi
bởi: Xuân Đức - 25/03/2009 |
Chào bạn Nguyễn thị Kim Liên. Chia sẻ của bạn là đúng. Thực ra không thể kể
ra hết trong một bài thơ những phần tử đáng phải treo cổ. Tuy nhiên nhân ý kiến
của bạn, tôi cũng xin nói rõ quan điểm của tác giả. Bài thơ này tôi kết án kẻ
xấu. Nội dung từng khổ thơ là vẽ ra chân dung của từng loại xấu, tuyệt nhiên
không có khổ nào nói rằng những người có chức quyền là xấu. Thế nhưng lại đang
lao xao dư luận nói tôi muốn ám chỉ giới quan chức nào đó..Có một vài comment
nhắn tới nói rằng, sao không tự suy nghĩ và liên hệ tới thời mình cũng làm quan
chức. Lại còn nói sao hồi đó tôi lại không viết những bài tương tự như vậy. Tôi
thấy họ hiểu văn thơ như thế thật buồn. Sao tôi lại không tự liên hệ cơ chứ. Mỗi
một sáng tác là một trãi nghiệm cuộc đời. Và hàng chục năm qua tôi đã viết hàng
chục tác phẩm lớn, trong đó đã vạch mặt không biết bao nhiêu cái ác, cái cơ hội,
hèn hạ, xấu xa..chứ đâu phải bây giờ mới viết. Thật buồn.
|
Gửi
bởi: Trí thức - 27/03/2009 |
Trí thức Quảng Trị
Sáng ngày 27/3/2009. Tỉnh ủy Quảng Trị tổ chức Hội nghị gặp mặt đội ngũ trí
thức tỉnh nhà năm 2009 (Tôi cũng được vinh dự có mặt trong đội ngũ ấy). Thật kỳ
lạ gặp mặt đội ngũ trí thức mà chẳng thấy ai là Nhà giáo ưu tú, nhà giáo nhân
dân, nghệ sỹ ưu tú, nghệ sỹ nhân dân, các văn nghệ sỹ cả...hỏi ra mới biết tiêu
chí được vinh danh đội ngũ trí thức của tỉnh chỉ là những người có học vị tiến
sỹ, thạc sỹ, còn tất cả là vô trí thức. Tôi đắn đo, do dự rồi lục lọi, tìm kiếm
cái vốn tri thức của mình (Đã được xếp vào đội ngũ) xem trí thức là gì?
Tôi không còn tin vào chính mình nữa, thôi hãy tạm đưa ra đây một định nghĩa để
mọi người tham khảo và phán định vậy:
Nghị quyết số
27-NQ/T.Ư về Xây dựng đội ngũ trí thức trong thời kỳ đẩy mạnh CNH, HÐH đất nước
nêu rõ: Trí thức được xác định là những người lao động trí óc, có trình độ học
vấn cao về lĩnh vực chuyên môn nhất định, có năng lực tư duy độc lập, sáng tạo,
truyền bá và làm giàu tri thức, tạo ra những sản phẩm tinh thần và vật chất có
giá trị đối với xã hội.
Với nội hàm
của khái niệm trí thức như vậy, Ban Chấp hành Trung ương Ðảng đã có những đánh
giá cao về sự đóng góp của trí thức vào việc xây dựng luận cứ khoa học cho công
tác hoạch định đường lối, chủ trương, chính sách của Ðảng và Nhà nước, góp phần
làm sáng tỏ con đường phát triển của đất nước và giải đáp nhiều vấn đề phát sinh
trong sự nghiệp đổi mới.
Nghị
quyết cũng đề cập sự đóng góp tích cực của đội ngũ trí thức trong các lĩnh vực
quản lý xã hội, khoa học và công nghệ (KH và CN), an ninh - quốc phòng, sản xuất
kinh doanh. Mặt khác, nghị quyết cũng nêu lên những yếu kém của đội ngũ trí thức
hiện nay, như trong khoa học xã hội còn thiếu năng lực dự báo và định hướng,
nhiều công trình còn có tính sao chép; trong khoa học công nghệ còn ít những
sáng chế được đăng ký quốc tế; trong văn học - nghệ thuật còn ít giá trị xứng
tầm với những thành tựu phát triển của đất nước.
|
Gửi
bởi: Nico - 31/03/2009 |
He,he Lão Trang ơi, Sáng
nay cháu vừa gặp mấy đứa bạn. Chúng nó nháy mắt tinh quái rồi bảo: Dạo này được
anh Xã Xệ tán sướng hè? Cháu đỏ mặt e thẹn: Ừa, sướng hung! Mà tụi bây thấy ảnh
có đư…ơ….c không? Chúng nó nhao nhao: Chu cha ơi, mày khoái anh Xã Xệ thiệt à?
Thì thiệt mà, cháu trừng mắt quát- tao đã bảo là khoái hung rồi còn gì. Tụi nó
mặt xanh như tàu lá: Trời đất ơi! Anh Xã Xệ quê một cục, tán gái cù lần , suốt
ngày nhăm nhăm ở truồng vậy mà cái con nhỏ này khoái mới tài. Bộ hết đàn
ông rồi hay răng? Cháu lên giọng: Này,
ta nói cho các ngươi biết nhé. Vào quán Trúc thì đọc một phải hiểu 10, chứ đọc
mà không hiểu chi do dốt hoặc là cố tình
không hiểu thì tốt nhất là đừng bén mảng đến quán Trúc nghe chưa. Các nhân vật
trong tác phẩm văn học thường có tính khái quát rất cao chứ chẳng nhằm vào ai,
nhân vật nào cụ thể. Có thế thì tác phẩm mới sống lâu, thời đại nào cũng thấy
đúng và ai cũng thấy có chút dáng dấp của mình một phần trong đó. Hiểu không?
Chúng mày đã thấy cách đây chưa lâu có bao nhiêu O kiện đòi mình mới là O thanh
niên xung phong Thạch Kim Thạch Nhọn chưa? Khổ thân bác Duật, khi làm thơ chắc
bác không lường trước được rồi sẽ có ngày hình tượng văn học của mình đẹp đẽ thế
bỗng nhiên bị xấu đi bởi những con người hiểu biết quá ư hời hợt và nông cạn.
Cho dù từ con người cụ thể nào đi chăng nữa thì bác ấy đã khắc hoạ rất thành
công hình ảnh cáccô TNXP trẻ trung, tinh nghịch mà vô cùng anh dũng một thời,
giữa đạn bom họ vẫn lạc quan và yêu đời, coi thường cái chết. Đó mới là điều tác
phẩm hướng đến vậy mà bao O lôi cả chồng con vào cuộc, phóng viên, báo chí xắn
tay áo lên cốt làm cho ra lẽ bác Duật kể O nào. Chao ôi! Nghe mà chỉ biết thở
dài ngao ngán. Chính vì những đầu óc củ chuối ấy mà không biết bao nhiêu nhà
văn, nhà thơ chân chính đã phải khốn đốn vì oan. Bao anh Hai, anh Ba, anh Năm bị
đám quần thần lưỡi dài nó xút zô rằng bài thơ này chửi anh Ba đó. Thế là anh Ba
tưởng thật, mà anh Ba thì lại làm to thế nên nhà văn, nhà thơ chết là vì lẽ
đó. Cũng may cho cụ Nguyễn Du và Nam Cao
vì anh Sở Khanh, Chí Phèo nổi tiếng thế mà chưa thấy ai đúng ra kiện giành mình mới là nguyên mẫu. Thấy tụi nó mặt xanh
lè nên cháu bồi thêm: Quay lại chuyện anh Xã Xệ:theo tớ đoán anh này là một tay
cao thủ võ lâm (nhưng không có mặt trong giới giang hồ). Thơ ảnh cà tưng nhưng
đôi khi vẫn để lộ ra nét tài hoa hiếm thấy và trong những dòng cà tưng đó vẫn
toát lên vẻ chân tình, biết yêu lẽ phải và biết sẻ chia. Ảnh nói thích cởi
truồng là tụi bay phải hiểu xa ra, nghĩa là trong con người anh ta khát vọng tự
do rất mãnh liệt , ảnh chán ghét bao thứ dây nhợ đang thòng lòng quấn quanh
người ảnh nhưng không đủ sức để vùng lên. Ảnh muốn sống đúng với con người mình
nhưng đôi khi cứ phải gồng lên, bôi son trát phấn từng lời nói, muốn quần xoọc,
áo ba lỗ thì lại cứ phải com lê cà vạt thắt cổ cả ngày… vân vân và vân vân. Hiểu
chưa? H…i…ể…u rồi nhưng lỡ may gặp mày ảnh ở…tr…u..ồ..ng thì sao? Chúng nó vẫn
ngoan cố. Vậy là cháu đứng phắt dậy, bảo: Chúng bay nhìn kĩ đi nha rồi xoay một
vòng: Thấy tao thế nào? Chúng ấp úng: Giống ch…ị Hai… Cháu trợn mắt: Thôi, không
5 tấn nghe chưa. Vậy nên tụi bay yên tâm đi,tớ thề là nếu gặp tớ thì khát vọng
cởi truồng trong con người anh Xã Xệ nhất định (nếu có) sẽ tắt ngấm . Hiểu
không? Chúng đồng thanh hô hiểu rồi len lén ra về. Lão Trang thấy cháu nói đúng
không? He,he…
|
Gửi
bởi: sungak - 08/04/2009 |
bắn
|
Gửi
bởi: kẻ "đương thời" - 09/04/2009 |
Bác Xuân Đức ơi là bác Xuân Đức! Bác là người nổi tiếng từ khi chưa có những
bài thơ như thế này. Hậu sinh luôn tôn trọng và bái phục bác nếu bác vẫn giữ mãi
phẩm chất của một nhà văn mà xã hội đã công nhận và tran trọng. Về bài thơ "Hãy
treo cổ" xin đàm luận từ nhiều khía cạnh thế này:
- Thứ nhất:Rất thông cảm với Bác bởi nỗi bức xúc trong xã hội ta hiện nay.
Những điều bác nói trong thơ thì vân đang tồn tại ngoài xã hội.
- Thứ hai: Đã là xã hội, thì có kẻ ác, người thiện, kẻ dốt, người thông, kẻ
khôn ranh, người ngoan hiền. Xã hội ta bây giờ có khối kẻ "ác" nhưng cũng lắm
người "hiền". Nhưng kẻ ác củng chỉ là số nhỏ, bởi nếu kẻ "ác" mà là số đông như
Bác nói, thì sẽ không còn chế độ hiện nay.
- Thứ Ba: Trước khi nói, xin Bác thứ lổi, dân ta có câu: Đập chó ngó đằng
sau. Bác cũng đã từng là lãnh đạo của một ngành cấp tỉnh, đã từng lên xe xuống
ngựa, cũng đã từng làm chủ đầu tư những công trình hàng tỷ đồng, và chắc chắn
cũng đã từng làm cái việc mà mình không muốn làm... như trong bài thơ của
Bác.
- Thứ tư: Bài thơ này của Bác thiếu tính logic. Không hẳn thằng mặt nạc nào
cũng:
"Ngồi trên cao mà điếc lác mắt, tai
Bao nhiêu lời dân đen ấm ức
Cứ bỏ ngoài"
Mà ngay cả những thằng mặt không nạc cũng có thể. Tất nhiên những thằng mặt
xương như tôi với Bác thì người ta ít để ý hơn.
-Thứ năm: Thất tiếc là khi còn đương chức giam đốc, sao Bác không đưa bài thơ
này ra công chúng mà bây giờ về hưu rồi, bác mới đưa ra. Hay là bác cũng chỉ là
phường "sa sả tung hô rồi sa sả chưởi"
Chúc bác có nhiều sức khoẻ để tiếp tục chưởi.
|
Gửi
bởi: Xuân Đức - 09/04/2009 |
Nhắn lại bạn có nik " Kẻ đương thời".
Rất tiếc là tôi bắt buộc phải đối thoại với một người trong bóng tối. Trong
lúc tên tuổi tôi thì bạn xướng lên, thậm chí còn tung lên những dòng thông tin
có tính hỏa mù là tôi từng thế này, thế nọ..để người đọc xa có thể hiểu khác về
tôi. Xét thế tôi đủ biết ý bạn muốn gì. Lâu nay tôi đã nhận được vài ba lần
những dòng nhắn kiểu đó nhưng tôi không đưa chỉ vì tôi không thể đưa chính danh
tôi để tranh luận với một kẻ trong bóng tối. Ý kiến kiểu đó là không đàng hoàng,
không có tư cách để tôi đối thoại. Nhưng bây giờ tôi cần phải nói, thực chất
không phải nói với một kẻ dấu tên mà là muốn nói để đọc giả của trang web này
được hiểu. Tôi sẽ nói thẳng vào 5 điều mà bạn đặt ra: 1/Bạn đã thừa nhận
những điều bài thơ nói là một hiện thực trong xã hội và đang bức xúc. Về ý kiến
này không phải bàn thêm. 2/ Đọc ý thứ 2 tôi biết thừa con người của bạn, rất
thích đem chế độ ra để hù dọa và tỏ rõ lập trường chính trị của mình. Đã chắc gì
bạn có trách nhiệm với chế độ này bằng tôi. Bạn nói kẻ ác chỉ là số nhỏ, nếu
không thì xã hội ta không còn? Xin thưa với bạn, tôi không nói cái ác, cái xấu
là số đông, là đa số, nhưng tôi cũng không đồng tình khi cho rằng chỉ là số nhỏ.
Các nghị quyết của Đảng khi nói đến bộ phận thái hóa trong xã hội thì không nói
là số đông nhưng cũng không nói là số nhỏ, mà nói là một bộ phận không
nhỏ. Bạn hiểu thế nào về cụm từ bộ phận không nhỏ? Tôi đồng ý là xã hội
ta chưa mất , nhưng sự suy thoái đạo đức cùng với các tệ nạn quan liêu, tham
nhũng..v..vv được xác định là một trong những nguy cơ đối với đảng và chế độ,
đúng thế không? Và được coi là quốc nạn đúng không? Bạn hiểu thế nào là nguy cơ,
tôi thì hiểu nó ở mức rất nghiêm trọng nếu không có thái độ tiêu diệt khẩn cấp
thì có thể dẫn đến mất chế độ. Còn thế nào là Quốc nạn? Có phải là cái vấn nạn ở
cấp độ toàn quốc không? Như vậy thì là số ít hay số nhiều? Nếu bạn có lập trường
bảo vệ chế độ ( mà thú thực là tôi không tin lắm) thì hãy xắn tay áo lên để
chiến đấu với cái xấu, cái ác, đừng mang lập trương ra hù dọa người khác. Còn ý
này nữa. Chắc bạn đọc khổ thơ cuối nói rằng nếu treo tất cả thì chẳng còn
cây rồi cho rằng tôi nói số đó là quá đông, là tất cả xã hội, có phải thế không?
Trước hết văn học, nhất là thơ, ca dao cho phép người ta nói ẩn dụ. Đừng đọc nó
bằng logc lí sự số học. Ví dụ khi ta nói nhiều hằng hà sa số, ( nghĩa
đen là số cát ở sông Hằng) thì là một cách nói đầy hình ảnh chư chẳng có thứ gì
so nổi với số cát ở sông Hằng cả. Còn nếu bạn cư muốn hiểu theo kiểu số học buộc
tôi cũng lí sự lại thế này, tôi nói cây chứ không nói cây trên rừng Trường Sơn.
Chẳng ai lại kì công đem tội phạm lên treo khắp dãy Trường Sơn cả. Nếu nói lí
thì cây phải được hiểu là cây ở pháp trường. Mà như vậy thì quả thật không có
một pháp trường nào đủ cây để treo hết số tội phạm ấy cả.. Là tôi nói lí thôi,
chứ đọc thơ đừng nói lí kiểu ấy. 3/ Ý thứ 3 này tôi đã gặp vài lần những lời
nhắn dấu tên mà tôi rất coi thường. Vì sao, vì tôi thấy bạn nóng gáy một cách vô
lối. Tôi cần nói cho rõ thế này, toàn bộ bài thơ tôi không hề lên án những kẻ có
chức có quyền, hay tất cả những ai có quản lí kinh tế. Không. Tôi nói rõ là lên
án những kẻ quan liêu ( khổ 1),bọn cơ hội luồn lách chạy chức chạy quyền( khổ
2), bọn bè phái mất đoàn kết ( khổ 3) bọn thiếu nhân cách ( khổ 4), những kẻ vô
cảm( khổ 6) Bọn dối trá( khổ 7) và bọn tham nhũng đục khoét( khổ8). Tôii lên
án bọn đó chứ không nói tất cả những ai có chức có quyền đều thuộc bọn đó. Vậy
tại sao bạn lại réo lên: Bác cũng từng giữ chức này chức nọ..Giữ chức thì đã
sao? Còn quả thật bạn nghĩ tôi từng giữ chức và đã tham nhũng sao không kí tên
thật rồi công bố lên cho mọi người biết? Tôi hiện chẳng có quyền lực gì nên chắc
chắn không thể trù úm gì được ai, thế sao bạn phải dấu tên và nói canh
khoé? 4/Đọc ý thứ 4 này tôi thấy thương hại cho cách thẩm văn học của bạn.
Làm sao bạn lại cứ bị ám ảnh người này mặt nạc, người kia mặt thịt được nhỉ? Đến
thế kỉ này rồi mà vẫn còn người thẩm văn học kiểu ấy sao? Nhắc cho bạn câu
ca dao nàycủa ông cha: Mặt nạc, đóm dày, mo nang trôi sấp, biết ngày nào
khôn. Tôi dùng hình tượng mặt nạc là cách nói tượng trưng như cách biểu đạt
nhân vật trong nghệ thuật truyền thống: Mặt đỏ là trung, mặt trắng là gian, mặt
đen là thâm hiểm..Trên thực tế đâu có hoàn toàn như vậy. Bạn có hiểu điều đó
không, bạn dấu tên? 5/ Còn điều thứ 5, bạn đặt câu hỏi vì sao khi còn đương
chức tôi không công bố bài thơ trên mà tận bây giờ mới công bố...thì quả thực
tôi không biết nói sao với con người như bạn. Bài thơ bây giờ mới viết kia mà.
Công việc sáng tác là lúc nào người ta nghĩ ra cái gì thì viết cái đó chứ sao
lại hỏi ngây ngô như thế. Còn nếu ý bạn muốn nói là khi tôi còn có chức vụ thì
không dám viết những điều về tiêu cực, về cái xấu cái ác thì bạn nhầm to. Nếu
bạn không bao giờ đọc văn học thì hãy hỏi người khác xem khi còn đương chức tôi
đã sáng tác kịch về những cái gì, viết tiểu thuyết lên án caí gì và làm thơ nói
những gì?Ngay trên trang web này có rất nhiều bài thơ tôi viết khi đang còn
đương chức đó. Ví dụ bài điẹp khúc virut, hãy đọc đi để xem có phải khi nghỉ hưu
rồi mới dám viết không? Thôi, buộc phải nói dài với một người lấp ló trong
bóng tối phun ra những lời đầy tức tối thì quả là việc làm quá bất đắc dĩ. Mong
bạn đọc tử tế thông cảm cho tôi.
|
Gửi
bởi: XÃ XỆ - 09/04/2009 |
Đọc văn như bác Đương Thời
Buồn tình bẻ bút lên giời đi hoang
|
Gửi
bởi: Traito - 10/04/2009 |
Lão Trang ơi
hỡi Lão Trang, bỗng nhiên hôm nay Lão lại thừa thời gian để đi tranh luận với
một người không có đầu óc cảm thụ văn
học nhưng thừa cái sự hằn học, cắn càn vô lối làm gì. Lão hãy để dành thời gian
hoàn tất phần tiểu thuyết đang còn dang dở làm bao người trông ngóng có phải có
ích hơn không. Chỉ riêng đọc cái câu “sao bài thơ này bác không đưa ra từ xưa đi
mà bây giờ mới đưa” cũng đủ thấy não bộ của người này hình như rất ít nếp
nhăn. lí sự kiểu này chẳng khác nào nói
là tại sao Bác Hồ không viết Nhật ký khi ở ngoài tù mà đợi vào tù mới viết? Tại
sao anh Nguyễn Văn Trỗi khi ra pháp trường mới hô “Việt Nam muôn năm !” mà không
hô trước đó đi? Đối với những kẻ này tốt nhất là “ thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu
mà đi qua” Lão Trang ạ bởi Lão có nói gì thì cũng không hy vọng sẽ khai sáng đầu óc tăm tối kia đâu. Mỗi ngày
có hàng trăm lượt người ghé thăm trang Web của Lão. Vì sao thế? Vì đây là một
trang web thuần tuý văn chương và chủ nhân là một nhà văn rất có uy tín và nổi
tiếng từ lâu. Cháu cũng là một độc giả rất yêu quý văn thơ và nhân cách của Lão
Trang qua những gì Lão đã thể hiện cái tôi trong từng tác phẩm. Cháu chưa gặp
Lão bao giờ nhưng cháu hiểu Lão là một người dám yêu và bảo vệ đến cùng cái tốt,
dám phê phán và đấu tranh với những cái xấu đã và đang tồn tại trong cuộc sống
của chúng ta. Lão đừng bận tâm làm gì với những kẻ hằn học dở hơi mà càng nói
càng phơi bày cái sự kém hiểu biết của mình cho thiên hạ biết. Những gì mà người
này lý luận có lẽ bạn đọc chân chính nào cũng hiểu đó là cái lý sự cùn , thô
nhưng lại thích dùng những lời đao to búa lớn và dùng những từ hoa mỹ. Bài thơ
này theo cháu là dễ hiểu mà còn không hiểu thì nói gì bàn đến chuyện phẩm chất
của một nhà văn? Suốt từ đầu cho đến cuối bài cháu đọc đến thuộc lòng rồi, tìm
đỏ mắt rồi mà có thấy dòng nào, từ nào Lão
phê phán những người có chức, có quyền đâu mà người này lí sự rằng : bác
đã từng làm quan, từng đầu tư những công trình hằng trăm tỷ…Ô hô, thời nay văn
minh thế mà xã hội vẫn còn tồn tại những con người cảm nhận văn học bệnh hoạn và
mụ mị thế kia ư?
Với những
người như thế thì Lão hãy cho họ một lời khuyên là tốt nhất đừng nên trèo cao,
đã không hiểu biết thì đừng cố tỏ ra mình hay chữ, vào trang nọ, web kia bình
loạn kiểu chổi cùn rế rách để mong được chú ý làm gì. Nếu có thể cháu khuyên Lão
hãy bổ sung bài thơ này thêm khổ cuối; Hãy treo cổ những kẻ tâm hồn bệnh hoạn,
nham hiểm bằng cách mượn danh bình luận thơ văn để đổ tội, vu cáo cho người
khác.
Lão hãy dành
thời gian viết tiểu thuyết, làm thơ…Cháu tin chắc rằng bạn đọc luôn chờ đợi, tin
tưởng và hy vọng ở Lão. Cháu phê bình Lão về tính thật thà vì với những comment
này nếu là cháu là chủ Web, cháu thanh thản cho vào …sọt rác!
|
Gửi
bởi: Vãng Lai - 10/04/2009 |
Hu,hu...đây là tầm hiểu biết của một bậc "vĩ nhân". Sao Lão Trang không xin
lấy tấm hình, cái địa chỉ để mọi người cùng chiêm ngưỡng và học hỏi. Với kiểu
bình lựng và lí sự này thì chổi cùn cũng phải gọi bằng.... sư phụ. Hy vọng sau
comment này kẻ đương thời này sẽ trở thành một nhà phê bình văn học ...nổi bần
bật. Hãy ngã nón chào thua đầu óc thẩm mỹ...viện này để nói lời cảm tạ ...từ
thôi Lão Trang ơi!
|
Gửi
bởi: Trí ngủ - 10/04/2009 |
Gần chùa gọi bụt bằng anh
Gần ma cũng chẳng nên lành làm chi
Thời này lắm kẻ Tê Tê (tâm thần)
Đầu óc thì rỗng, lời thì huênh hoang
Tưởng mình đây kẻ đàng hoàng
Tưởng mình đây bậc vĩ nhân dạy đời
hãy về đúng chỗ người ơi
Ếch ngồi đáy giếng ngỡ trời bằng vung
Lương tâm khi đã bùng nhùng
Làm sao cảm được cái tâm thơ người....
|
Gửi
bởi: trai già - 13/04/2009 |
NẾU TREO CỔ HẾT THÌ LẤY AI ĐỂ TREO CỔ MÌNH?
|
Gửi
bởi: Tiết canh - 16/04/2009 |
Bác Xuân Đức ơi! đọc bài thơ này của Bác, nhớ các cụ Tú ngày xưa quá chừng.
Hay Bác đổi lại bút danh "Tú Nạc" hay "Tú Lòng" đi? Gã Trai tơ nói đúng đấy.
Treo cổ tất thảy không khéo trong đó có cả bản thân mình. Chào!
|
Gửi
bởi: LÊ THỌ BÌNH> - 27/04/2009 |
Hay lăm.Cảm ơn.
|
Gửi
bởi: Cát Bụi - 04/05/2009 |
Lao Trang Đáng Kính. Khi đọc những dòng thơ bác viết lủ "dân đen" thấy khoái
còn những kẻ "mặt nạc" theo em nên gọi mặt mỡ, thì đúng hơn, vì cụ Nguyễn đã
đặt tên cho chúng rồi "...một mũi kim đụng vào làm chảy ra hàng lít nước nhờn
nhờn mà ta quen gọi là mỡ ," chúng nghĩ rằng: có lẻ vì quan hệ trước đây, "hắn_
chỉ bác" sẽ chừa mình ra và cho hưởng ân huệ khác. Mà bác nên nhớ rằng án tử
hình là do Chủ tịch nước kí đó, mà như thế phải mất mấy đời Chủ tịch mới giải
quyết xong hả bác?.Chắc bác cũng không quên Thầy Chu Văn An chỉ dâng tấu chém
7 tên thôi , mà rồi ôm hận về nơi chín suối. Bây giơ chắc 7 thằng đó và cả hậu
duệ của chúng đang vào hùa với nhau để trị thầy Chu cũng nên. E rồi lực bất tòng
tâm thôi bác ơi. Môi trường sống đã tạo ra loài kí sinh trên thân đồng loại ấy
lấy thuốc gì mà giệt chúng và bảo vệ được mình ? Nghĩ thế ta lấy làm buồn. Dù
sao vẫn là người đồng cảm phục với bác.
|
Gửi
bởi: Như Ánh - 08/06/2009 |
Tôi đã đọc tất cả ý kiến phản hồi cho bài thơ, chung quy lại tất cả đều mang
ý tưởng tốt, tôi có cảm nhận bài thơ này bác Đức rất tâm huyết, ngôn từ của bác
rất sâu sắc.
Nhưng bác ơi! Cái trò đời này, cái cuộc sống này là thế đấy, ở cơ quan chúng
cháu cũng có 01 thằng, nếu bác làm ở cơ quan cháu thì chắc bác đem nó ra băm
1000 lần, vứt xác cho chó ăn, sau đó lấy xương thiêu đi 1 vạn lần để khỏi làm
nhơ bẩn, vấy đục những chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước. Phải nói rằng,
đất nước này không phát triển cũng do lũ chó má đó gây ra và nên nhớ, đó là từng
cá nhân, từng con người cụ thể.
Chúng ta hãy nhìn lại xung quanh mình, nhìn lại cuộc sống mà xem, hiện vẫn
rất có nhiều người tốt đấy chứ. Song bên cạnh đó, có nhiều thằng chó má đã làm
hỏng cả một thế hệ. Tôi chỉ mong rằng các bác lãnh đạo khi xem xét, đề bạt, bổ
nhiệm hãy thật "sáng suốt" lựa chọn ra những người thật sự có tài, có đức. Đừng
nhìn vẻ mặt bề ngoài, đừng vì đồng tiền mà trở nên thân thiện, ra mặt giúp
đỡ,... nếu muốn đất nước này tồn tại, phát triển. Cháu rất cảm ơn bác Đức!
|
Gửi
bởi: Hai lúa - 10/06/2009 |
Cơ quan bạn mới chỉ có 01 thằng thì hơi bị...hạnh phúc. Cơ quan tui phải có
hằng tá thằng ấy chứ. Cha mẹ sinh ra không dị tật nhưng cứ gặp cấp trên là đi
bằng đầu gối. Thấy Xếp hắt hơi sổ mũi là dạ sâm Triều Tiên đây anh, khăn tiệt
trùng của Mỹ đây anh...Khi có Xếp mới lên thay là huy động cả nhà mai phục trước
cổng nhà Xếp mới để lân la làm quen. Con thì có nhiệm vụ làm quen với con Xếp,
vợ có nhiệm vụ làm quen vợ Xếp, thấy bố mẹ Xếp tập thể dục ở đâu là cũng huy
động bố mẹ mình đến tập ở đó để bắt chuyện....Có 1 vị trước đây học bổ túc, làm
cái chân đi mua áo váy cho chị em chơi thể thao...nhờ vụ đi mua vật tư, ăn hoa
hồng áo váy kha khá ấy nên chạy được cái chân trưởng phòng. Khốn nổi trình độ i
tờ mít, mờ ít mít nặng đặc nên nhiều phen làm cơ quan cười ra nước mắt. Cứ gặp
mấy ông Tây, bất kể Anh, Nga hay Pháp hăn đều nói duy nhất một loại ngôn ngữ là
bằng....tay. Còn công văn bằng tiếng Việt hắn viết thì vui đáo để. Cứ thích đâu
là hắn chấm ở đó, còn không thích thì hắn viết cả trang không thèm chấm phẩy gì
sất. Ai mà hơi ngắn bảo đảm đọc xong tắt thở liền. Thế nhưng nhân viên sửa lỗi
cho hắn thì hắn bảo tụi bây biết chi, trình độ vĩ mô của anh chỉ có cấp trên mới
hiểu. Viết đơn xin xe cho con làm đám cưới thì sau khi khai lý lịch xong hắn cam
kết là 3 đời không làm gì cho... địch nhưng mục đích chính là xin xe gì, đi đâu
thì hắn không nói....đọc báo cáo thành tích thì sau khi kể lể thành tích
của....người khác (ăn cắp làm của riêng) vài tờ A4 hắn dõng dạc: Qua các Đồng
chí tôi xin gửi lời kính chúc sức khỏe đại gia đình các đ/c và tôi xin hết. Nếu
có gì không phải xin quý vị niệm tình tha thứ. Thế nhưng hắn khoe đang chuẩn bị
bảo vệ luận án tiến sĩ - Anh ngồi đây chỉ là tạm thời thôi. Chỗ của anh phải cao
hơn. Mà đúng thật, nghe đâu hắn sắp được chuyển đi làm chức cao hơn ở một đơn vị
khác.
He,he...
|
Gửi
bởi: Trần Hữu Đạt- Vĩnh Linh -
14/06/2009 |
Xin đừng treo
cổ
Sáng nay cháu uống cà phê ở
quán Tâm Nhân, có cán bộ của nghành tư pháp, hội viên hội nhà văn ĐND, Công an,
cán bộ tài nguyên môi trường huyện, cán bộ nghành điện lực , phòng địa
chính..... Thầy Ngọc D đưa bài thơ “Hãy
treo cổ”của lão Trang ra đọc, bình luận . Mỗi người bình một câu, thế là thành
bài thơ hê hê. Xin đăng lại để lõa
Trang và mọi người cùng đọc, bàn luận.
Cán bộ điện
lực:
Xin đừng treo cổ để mà chi
Bởi vì treo chúng uổng dây thừng
Cứ đem ra bể thả là xong
Mập, kình nuốt chửng vô trong bụng
Còn người lương thiện sống ung
dung.
***
Cán bộ tài nguyên môi
trường:
Nếu đem thả chúng giửa đại dương
Sợ rằng cá biển ăn không hết
Làm chết san hô, hại môi
trường
Treo chúng lên non sợ có ngày
Thú rừng bỏ chạy, chim chóc
bay
Bởi vì cái lũ mặt mo đó
Phá hoại tài nguyên suốt tháng ngày
***
Cán bộ phòng Địa chính
:
Nếu đem hết chúng ra treo cổ
E rằng… thiếu chổ để mà
chôn
Cho nên dìm chết vẫn là hơn
Sẽ có đôi người thân đau đớn
Công
An:
Nhưng vì công lý chớ có
buồn
Nói ra có người ắt đụng chạm
Nhưng vì đất nước vẫn phải làm
Cán bộ phòng tư
pháp:
Cái loài hại nước, lừa Đồng Bào
Đầu óc tăm tối, tâm bất hảo
Thương tiếc mà chi đúng không nào!
Hay là giao cả cho Bao Chữ
Cẩu trảm chúng đi sưóng làm sao???
|
Gửi
bởi: truongduyen_56 - 16/06/2009 |
Bác Xuân Đức ơi! Khổ thơ thứ 3 của Bác nên thay như thế này cho vần và đúng ý
hơn Bác nha?
Hãy treo cổ đám kéo bè kết cánh Giành cửa quan như tranh vé chợ đen Vì
lợi riêng bất chấp thủ đoạn Dạ chồn đèn.
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 19/06/2009 |
Khó treo
cổ!
( nhân đọc bài thơ Hãy treo cổ của
Xuân Đức)
“Hãy treo cổ”!
Cái “thằng mặt
nạc”!
Làm sao treo
được?
Khi người bị
treo lại nắm ở đầu dây!
Viết như
anh
"Khổ lắm, biết
rồi, nói mãi!"
Nhưng cái mới
là chỉ ra “Những thằng mặt nạc”
Nó “ngồi trên
cao” mắt tai có “điếc”, “lác” đâu anh!
Bởi nó biết hết
ngọn ngành
“Lươn”, “Chạch”
có tanh
nhưng buổi
ngày nó sáng!
Nó tung hô,
“kéo bè”, “kéo cánh”
Luồn lách, lới
mánh
Để lọt vào “cửa
quan”
“Dạ khôn lường”
mới nhiều “thủ đoạn”
Nó “vô cảm” vì
quá nhiều “oan khuất cuộc đời”!
“Sa sả tung hô”
nhưng nó có chửi ai đâu?
Nó hiền như
đất!
Nó tập ngồi
thiền để cầu kinh phật
Ngày nói
dối
Đêm về cũng sám
hối như ai?
Mặt nó lì
chai
“Ép dưới”,
“nịnh trên” nhưng nó giả tâm phúc với bạn bè!
Nó là “phường
cơ ” hội, nó là “ong ve”
Vì nó đã nhập
bè, thành lũ
Đục khoét khôn
ngoan
Đâu phải
“nghênh ngang”?
Đất nước đi
lên
“Ngã nghiêng”
đâu ai biết?
Sa sả tung
hô
Thời cơ, thuận
lợi
“Lưng trần
phơi”
Mà hát khúc
khải hoàn ca!
Hãy treo
cổ?
Lấy ai treo
cổ?
Khi ghế nó
vững vàng
Làm sao hạ
thổ
thấp cổ
khó treo người
cao cổ!
Thằng "mặt
nạc" cứ nhỡn nhơ
Sao “chớ nao
lòng”!? 17/6/2009 ND
|
Gửi
bởi: Thành - 20/06/2009 |
Bài thơ Ngọc Du rất hay
|
Gửi
bởi: Hoàng Quý Phi - 21/06/2009 |
Đọc thơ Bác em thích sao
Bởi biết bao điều trong cuộc sống,
Biết bao điều rất sôi động
Nhưng người ta không cần quan tâm
Chỉ lo việc cá nhân
Họ quên đi biết bao điều vì dân, vì nước...
""Những con đường ngập nước,
Những căn hộ chung cư lở lói chưa biết sập lúc nào,
Những mảnh đời lắt lay kiếm sống...,
Những con người lao động,
sống ở biên cướng giữ từng tấc đất quê hương
Và những người dạy học bình thường
Lương một tháng trời không bằng các " đế vương" " bo" bồ một tối,.....
Biết bao điều tội lỗi... lãnh đạo biết nhưng vẫn làm ngơ.....
Nói nh Bca ...Hãy treo đi, treo đi tất cả...
|
Gửi
bởi: Hoàng Minh - 06/07/2009 |
Làm sao mà treo cổ bọn chúng được, treo thì treo hết. Từ trên xuông dưới,
chúng mượn cái hay của Đảng ta để lừa bịp thiên hạ, chúng biến dân ta thành
những người vô cảm, thờ ơ, lãnh cảm, thật nguy tai. Người chống tham nhũng thì
luôn bị lém vế. Mấy ngày nay báo Tiền Phong liên tục đưa tin về một vụ,sự việc
sờ sờ ra đấy mà có giải quyết đâu? Ai làm gì được? Rồi biết bao nhiêu vụ nữa,
ngay ở Thủ đô Hà Nội còn biết bao vụ oan ức còn không làm gì được, thử hỏi ở
vùng sâu, vùng xa thì chỉ biết kêu trời ơi..
|
Gửi
bởi: XuanĐức - 06/07/2009 |
Bạn Hoang Minh thân mến. Lời bình của bạn thật tâm huyết. Tuy nhiên tôi đành
lòng phải cắt vài chữ cụ thể, chỉ đích danh và mấy câu cuối vì..nó đúng quá.
Thông cảm ngen.
|
Gửi
bởi: nhan dan - 02/08/2009 |
Bac duc oi,chau thay cuoc doi nay ai chang dam noi t hat dieu gi dau.Bac xem
ngay cả nganh giao dục noi ma mọi người đều đặt niềm tin thì nay đa trỏ thành
thị trương hóa mất rồi. Bọn cháu cũng học bằng này cấp nọ nhưng xin dự tuyển
được vào rất là khó nhất là nghề kế toán,thư viện,văn phòng được mấy ai lọt vào
đươc ,Hỏi cô Hoa ,anh Sơn phòng tổ chức thì rỏ con ai, cháu ai , cháu cô Hoa cả
hàng tá đó thôi. Thế mà ai dám lên án nào ,đến nộp đơn thì nói hết rồi .nhưng
trên thực tế có nhận đơn ai đâu toàn là con cháu cô hoa ....thế cả đơi nay
khong ai vào được nghanhf giáo dục để làm văn phong, thư viện, kế toán đươc vì
không phải là con cháu cô Hoa....
|
Gửi
bởi: Candy - 28/08/2009 |
Tuy mới học 12 nhưg đọc cái bài thơ của nv cháu thík lắm
|
Gửi
bởi: Đất Vĩnh - 10/10/2009 |
Bác Đức à , Nhà thơ Thu lan vào nhầm mạng nhắn cho cháu nên cháu copy sang
cho bác.
HÃY
TREO CỔ !:..Tác giả: Xuân Đức.Bài trên blog/datvinh viết ngày 9/3/2009,bốn năm
sau chuyến công tác Hoa Kỳ,với bài viết:" Nước Mỹ ư?Người Mỹ ơi!",có lẽ giờ đây
ông đã nghỉ hưu...sống gần quần chúng hơn...chính vì vậy ông viết chân thành và
thẳng thắn hơn... Chúc Nhà Văn Xuân Đức có nhiều giấc mơ đẹp...Chúc anh khỏe
mạnh,bình an và hạnh phúc.Thu Lan.
|
Gửi
bởi: Hoàng Huynh - 02/12/2009 |
Biết rồi, khổ lắm, nói mãi!
Xã hội nào, chế độ nào cũng vậy thôi, có quyền thì mới lạm quyền được. dân
thường thì làm sao mà lạm quyền, vì họ có quyền gì đâu? Chẳng qua là quyền được
kêu oan, nhưng kêu đến đâu cơ chứ!?
Thôi, làm quan có số mà. Dốt mà "Quỳ tốt" thì thành quan thôi. Càng "quỳ"
nhiều càng thành quan tô, đúng không các bạn???
|
Gửi
bởi: THANH XUÂN - 11/08/2010 |
Bác Xuân Đức
ơi!
Cháu năm nay bước vào
lớp 6 ở một vùng xa tỉnh lị nhưng luôn theo dỏi diễn đàn Văn học vì cháu rất yêu
thích môn học đó.
Hôm qua lên mạng cháu
có dọc bài thơ "treo cổ" của bác cháu cảm phục bác vô cung vì bác đã có tiếng
nói mạnh mẽ với những kẻ lừa bip tham nhũng... Đi ngược lại lọi ích chính dáng
của nhân dân và con đường đi lên CNXH mà Đảng và Bác Hồ đã lựa chon. Nếu bác cho
phép thì cháu giúp bác lấy thêm nhiều dây...
|
Gửi
bởi: Ngọc Hoàng - 12/08/2010 |
Càng nghĩ càng thấm, chán quá Bác Đức ơi! Cơ quan em có 01 Thủ trưởng chuyên
vơ vét tiền của, tư lợi cá nhân, đồng thời là trung tâm gây mất đoàn kết nội bộ.
Giá như có lớp đào tạo, bồi dưỡng đạo đức Hồ Chí MInh 50 năm thì cho nó đi học
là hợp lý nhất. Thời gian này hắn vừa làm nhà, vừa đi học Thạc sỹ (Do nước ngoài
liên kết đào tạo), vừa học lái xe. Cuối tuần nó lại lấy xe cơ quan đi học, đi
tập lái, trong tuần nó vừa làm việc vừa "xúi dục" anh em "cắn nhau". Thật là chó
má. Mọi người không hiểu nhìn vào nó thì cứ bảo nó tội nghiệp, thật thà ...
nhưng em nghĩ mộtnnggauufyy nào đó họ sẽ nhận rõ bộ mặt thật "chó má" của nó.
Ôi, giá như các Bác lãnh đạo sớm nhìn rõ bộ mặt thật của nó thì hay biết mấy.
Nghe nói Đại hội này nó còn được cơ cấu vào Thường vụ TU nữa đấy. Than ôi! Đất
nước sẽ đi về đâu khi còn có những người như nó ở cương vị lãnh đạo. Em chỉ cầu
mong sự sáng suốt của mọi người.
Chào Bác Đức!
|
Gửi
bởi: Ngọc Du - 03/02/2011 |
MÈO VÀNG
Con mèo có bộ lông vàng Mày hay ăn vụng "đàng
hoàng" đó sao? Mèo vàng ăn vụng trên cao Mèo đen ăn dưới tan tao quen
rồi Mèo cười ta cũng không tồi Biết
đâu đến lượt ông trời cho lên Lên rồi ta trở thành tên Mèo
vàng!?
|
Gửi
bởi: Ngọc Du - 12/01/2013 |
Ngày mai đám cưới
(Thân tặng nhà báo Minh Tân)
Ngày mai đám cưới ở Thùy Dung
Hôm nay ta ung dung uống rượu
Vợ chồng Nhân Tâm rất điệu
Khoe con trai mình là thằng đích tôn có hiếu
Học hành giỏi giang, bằng cấp đủ kiểu
Chú Tuấn,chú Tính,chú Tình hãy liệu
Nhà hai tầng của ba chú thấm chi
Miễn là cháu đây có chí
Chọn nghề, ra trường vào vị trí
Ở Đà Nẵng ba chú cháu mình thắm tình đồng chí
Tác nghiệp cùng nhau chống tham ô lãng phí
Nhà báo phải công tâm vì công lý
Ông nội dặn làm việc gì cũng phải dày công suy nghĩ
Trận chiến này ba chú cháu mình phải kĩ
Làm báo, đài, phải tỉ mỉ từng chữ, từng câu
Còn mệ thì đợi cháu quá lâu
Thằng đích tôn - Cháu cưới đi để mệ bồng chắt nội
Mệ ơi ! ngày mai đây thôi !
Ngày đẹp nhất của đời
Ngày sung mãn của tuổi đôi mươi
Vững vàng thêm tay bút và ngập tràn tươi hạnh phúc
12/01/2013
ND
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 26/04/2015 |
Lời Trần
Tình Trung Hiếu
Chiến tranh lùi về hai phía
Một phía - vẻ vang lich sử hào hùng
Một phía - sự phi lý của chiến tranh
chất chồng tồi ác
Chiến tranh đã lùi xa
Bốn mươi năm rồi bom mìn vẫn nổ
Hàng nghìn người ra đi ...
Máu hòa bình vẫn chảy
Người nhiễm chất đọc màu da cam run rẩy
đến bao giờ !
Quảng Trị đang gở mìn để đõ móng nhà tầng cao
Người Vân Kiều đi làm nương vãn còn sợ
bom tạ , bom bi
Bao nghĩa cử đẹp về hoài niệm vong linh
Khi ta chuyển hài cốt quy tập vẫn bị bom mìn
Người liệt sĩ hai lần hi sinh
Đem theo người thân mình nữa
Màu chiến tranh còn dai dẳng đến bao giờ ?
Ta làm lễ hội vui nhưng lòng còn đau nhói
Màu máu Thạch Hãn vẫn đang còn ...
Phải là
Thời khắc bắn pháo hoa là thời khắc nghiêng mình
tưởng
niêm
Sáng rạng đất trời nhưng lòng vẫn quặn đau
Nỗi đau xưa và có nỗi đau bây giờ - khác nhau ?
Để ta giáo dục thế hệ mai sau
Luôn biết đau để mau đứng dậy
Thụ hưởng hào sảng ông cha nhưng phải
giữ vững ngọn cờ
Thanh liêm , trung hiếu mới giữ vững được
cơ đồ dải lâu
....
26-4-2015
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 26/04/2015 |
Xin đừng lãng phí
Một năm tám nghìn lễ hội
Mỗi ngày hai mươi hai ai biết không?
Tốn kém biết máy tiền công
Hãy nên tiết kiệm đễ mong làm giàu
Đất nước còn lắm nỗi đau
Tai nạn chưa giảm , đường còn thô sơ
Hộ nghèo chưa có thời cơ
Nông thôn đổi mới nhưng còn khó khăn
Đại học chưa có việc làm
Giường bệnh chưa đủ phải nằm hai ba
Lễ hội toàn gấm với hoa
Tốn hàng nghìn tỷ , thêm quà tặng nhau
Lễ họi trước , lãng phí sau
Nên làm đơn giản cùng nhau đồng lòng
Thi nhau mà phá của công
Là có tội với non sông đồng bào
Học tập gương sáng đâu nào!?...
15-3-2015
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 26/04/2015 |
Ý Thức Cao
I
Mỹ - Nhật tiết kiệm vô cùng
Đón tiếp khách quý , tháp tùng đơn sơ
Đất nước thì đẹp như mơ
Kinh tế phát triển ngọn cờ tiên phong
Kỵ nhất phung phí tiền công
Lễ họi đơn giản - trống đồng , kèn to
Ít đút lót , ít tặng cho
Hoạch định công việc cứ lo mà làm
Lễ hội nhỏ chỉ toạ đàm
Tích tiền là đẻ lo làm việc công
Chống lãng phí rất đồng lòng
Thực hành tiết kiệm cộng đồng chung tay
Giàu có mà vẫn cầu may
Ô xin mẫu mực , nước này thịnh hưng
II
Cô gái ô sin nước Nhật
Cần cù , sáng tạo mới thật giỏi giang
Không tự ti , trọng cao sang
Biết sống tử tế , đa mang , quản hà
III
Đội bóng chuyền sang Việt Nam
Thi đấu hữu nghị , vừa làm gương soi
Chiếc khăn trắng , ai cũng coi
Té ra là để lau sân kịp thời
Rất nhanh chóng thật ân cần
Việc làm tuy nhỏ , chân thành đó sao ?
Nước Nhật mạnh , ý thức cao !
20 - 3 - 2015
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 26/04/2015 |
Coi thường tính
mạng
Giao thông tai nạn quá nhieuf
Mỗi năm mỗi vạn là điều đáng lo
Mạng nguời đau phải trời cho
Sinh thành dưỡng dục chăm lo học hành
Lái xe bất cẩn đua tranh
Giành đường vượt ẩu phóng nhanh kiếm tiền
Gây bao cái chết oan khiên
Sáng nay vui vẻ chiều yên giấc vàng
Tết về xuân đến ca vang
Uống say uống xỉn sai đàng đâm vô
Mẹ cha có sẳn tiền đô
Đua xe con phóng ô tô chẹp đầu
Học luật con để ở đau
Coi thường tính mạng , âu sầu mẹ cha .
Lỗi và phạt
Xe ô tô đỗ vệ đường
Không nhìn mở cửa xe thường đâm vô
Kêu trời không biết khi mô
lái xe đúng luật , ô tô đúng đường
Sai phạm lỗi đã tỏ tường
Xử phạt nương nhẹ , kỹ cương đâu rồi
Ở Thủy Sĩ luật ra đời
Chạy quá tốc độ ngồi tù bốn năm
10- 3- 2015
Ghi chú : ngày 1 - 1 - 2013 Ở Thủy Sĩ có luật giao thông mới ra đời : Xe ô to
chạy qua tốc độ bị phạt tù 4 năm
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 26/04/2015 |
Vịnh Mốc huyền
thoại
(Tặng họa sĩ Võ Xuân Huy chủ dự án" Nghệ thuật thị giác "
)
Xuống đất ta lại gặp trời
Vịnh Mốc địa đạo sáng ngời niềm tin
Hầm cao , trời thấp lung linh
Lòng vàng đất đỏ Vĩnh Linh rạng ngời
26 - 4 -
2015
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Những ngày sông
Hiền
Bây giờ đã mấy mươi năm
Một thời mưa bom bảo đạn
Đất mênh mông , bàn chân thì nhỏ
Nhịp cầu chia , sóng nước đoi bờ
Chúng tôi đi tình yêu ở lại
Trước mặt . Sau lưng . Chúng tôi ở giữa
Đất nước thời chiến tranh
Dòng sông làm dấu ấn
Sáng bên này , tối lại bên kia
Sông vẫn lặng im
Cuộc đời còn chinh chiến
Tiếng gà trưa xao xác đôi bờ
Chúng tôi đi tình yêu ở lại
Xa bến sông rồi còn quay lại mãi
Da giết sông Hiền năm tháng ấy đâu quên
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Đồng
đội
Bao năm trơ lại Trường Sơn
Vẫn đôi dép cũ , mũ sờn năm xưa
Trường Sơn sáng nắng chiều mưa
Giọt mô hôi trắng cho vừa nhớ thương
Tôi về cuộc sống bình thường
Cùng quay với đất mà vương nỗi lòng
Trường Sơn năm đời tháng trông
Ngày tìm đồng đội đêm nồng chiêm bao
Núi cao , thác dữ , mưa trào
Chúng tôi đi mãi , đất nào mộ anh ?
Sườn mây , dóc nắng chênh vênh
Khói hương vô định bồng bềnh lãng trôi
Anh là mộ chí trong tôi !
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Nhớ "cỏ
non thành cổ"
Cọn lại về giữa phố cổ hòi sinh
Nắng ưu tư xõa xuyến quanh thành
Mây phiêu bồng lặn chiều Thạch Hãn
Bóng con đò thoang thoảng nỗi buồn xưa
Dạo phố phường rồi đứng lặng dưới mưa
Nơi khuất lấp một thời bom đạn
Nơi lời ca tạc chân dung người lính
Cỏ non xanh tơ đâu có vô tình ?
Là kỳ thay sức mạnh của sinh linh
Cứ mỗi sáng bình minh thức dậy
Tim nhói đau cất thành tiếng hát
" Cỏ non xanh tơ xin chớ vô tinh "
Bức tranh cổ thành ngời sắc lung linh
Có cỏ non , máu đào và chân dung người lính
Lọc từ nỗi đau xanh tinh yêu bất diệt
Lọc từ năm tháng hi sinh , ấm giọt nắng xuân này .
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Chuyện
tình bên sông
Nắng chợt vàng bờ Bắc
Em vội đến chân cầu
Áo tím hông em mặc
Để dễ tìm ra nhau
Đêm anh về chiêm bao
Bơi dọc bờ thương nhớ
Hiền Lương ơi một thuở
Cắt đôi miền thương đau
Ngày anh đi " bỏ cau "
Hẹn ngày về đoạn tụ
Mối tình đầu mới nhú
Sao bẽ bàng chia xa ?
Ba mươi năm đi qua
Nhịp cầu thương lại nối
Tháng năm lòng không đổi
Tìm gặp nhau giữa cầu
Đám cưới tuổi năm mươi
Rể dâu tóc đều bạc
Chuyện tình bờ Nam - Bắc
Cổ tich mối tình đầu .
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Chiều
nghĩa trang
Chiều hoàng hôn
Mẹ lần đường
Đến viếng nghĩa trang
Tay run run
đốt lửa , thắp nhang
Bóng thời gian
Ánh lửa vàng
In lên tráng mẹ
thêm hàng nếp nhăn
Ngủ đi con !
Ráng chiều mẹ đến
Ru con
ru đồng đội con nằm
Lời ru vọng
tháng năm
Các con ơi !
ngủ yên một lời
Ngủ đi con
bát ngát trời
À ơi ! ... tiếng mẹ
ru hời tháng năm .
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Lời ru mùa
xuân của mẹ
Mẹ ngồi bấm đốt ngón tay
Xuân năm ấy lại xuân này đi qua
Xuân về nghi ngút hương hoa
Gian nhà trống , bóng nhạt nhòa , gió rơi
Ai đem mây trắng lên trời
Bạc phau đàu mẹ , ngọt lời ru con
Xuân về thương chiếc lá non
Hanh hao mưa nắng có còn như xưa
Lá vàng lay lắt còn lưa
À ơ năm tháng võng đưa con về
Thẳm sâu trong gió tái tê
Khẽ lay động cữa còn về chưa con?
Lờ ru mẹ vọng nước non...
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Tìm
anh
Có khúc nhạc vang lên từ phố vắng
Anh đã về ai đợi trông nhau
Chiến tranh qua đi
Anh không về
Em đứng lặng nhìn ngày chiến thắng
Nơi đây
Nỗi đau hằn sâu xuống đất
Góc phố không xanh màu rêu cũ
Em tìm anh . BAo nhiêu người nữa tìm nhau !
Em tìm anh , anh ở đâu ?
Mà im lặng đến tận cùng xa vắng
Trái tim yêu không sợ điều cay đắng
Em chỉ tiếc
Ngày ra đi , anh mới trao lời hẹn ước
Không kịp hiểu em yêu anh tha thiết biết chừng nào
Em yêu anh ! cứ thế đi tìm ...
|
Gửi
bởi: Đinh Ngọc Du - 27/04/2015 |
Bạn tôi
nằm lại dòng sông
Tuổi mười bảy
Bạn tôi nằm lại dòng sông
Trang nhật ký còn lưu
Chiến thắng con về thủ đồ với mẹ
Con lại về phố Nhuộm , Hồ gươm
Bạn ra đi
Mái tóc còn xanh thế
Mọng mơ còn chất chứa trong mình
Những khát khao của một thời tuổi nhỏ
Thời phượng cháy đạn bom
Gác bút nghiên cầm súng lên đường
Mười bảy tuổi
Bạn tôi nằm xuống
Cùng đồng đội hi sinh
Tạc nên một dáng hình
Tám mươi mốt ngày đem cỏ thành Quảng Trị
Ai đếm được các hình hài liệt sĩ
Máu hận thù hòa sông nước không trôi
Bạn ra đi đã mấy chịc năm rồi
Tôi lại về thăm nơi chiến trường đánh Mỹ
Kết hương hoa hình mộ người chiến sĩ
Nghi ngút lòng nơi sông nước bạn ơi ! ... |
|