Friday, October 2, 2015

Khi cơn bão tan


Tác giả: Xuân Đức

Xuanduc.vn: Ngày Thơ Việt Nam năm nay hơi lạ. Dạo trên các blog thấy nhiều nhà thơ cứ lục lại thơ cũ, nhiều bài đã vài ba chục năm để gửi gắm điều gì đó. Hay là Thơ đã thành người tình khuất bóng, chỉ còn lại những ký ức buồn trong tâm thức thi nhân ?
Học đòi các nhà thơ tôi cũng lục lại một bài thơ tình cách đây đã chẵn 30 năm. Để gửi gắm gì ư? Chính tôi cũng không biết nữa. Thôi, cứ coi như hầu chuyện thơ nhân ngày rằm Nguyên tiêu.


Khi cơn bão tan

Những điều này tôi biết đã từ lâu
Chiếc lá cuối cùng đang rơi về cội
Cơn bão tan, mảng trời kia sáng lại
Gió đổi chiều dồn góc tối về tôi.

Những điều này tôi đoán trước lâu rồi
Cát bụi sẽ lặn vào nỗi nhớ
Con sông xanh lại vươn mình ra bể
Sóng vội vàng vồ vập những ban mai.

Sẽ gỡ đi cỏ rối hai bờ này
Sẽ bồi lại vết thương mòn đất
Đê cao thêm và lòng sông sẽ hẹp...
Những điều này tôi cũng biết từ lâu.

Chỉ có cành cây chắn lối ra vào
Đã ngã xuống khi vừa ngưng cơn bão
Chỉ có một điều tôi không thể hiểu
Ngõ đã rào...còn lối nhỏ nào chăng ?

Vân Hồ III-Mùa đông 1979

Đăng ngày 08/02/2009
Ý kiến về bài viết
  Gửi bởi: Moon - 08/02/2009

Bóc tem bài thơ của chú Đức đã.Chúc mừng bài thơ cũ của chú .Nhưng mà đồ cỗ càng quý chú à.Bài thơ rất .
Chỉ có một điều tôi không thể hiểu
Ngõ đã rào...còn lối nhỏ nào chăng ?
Hay .Lãng mạn lắm chú à.
CHÚC NGÀY THƠ VIỆT NAM TẠI QUẢNG TRỊ THÀNH CÔNG RỰC RỠ.
Cho Moon gởi lời thăm anh em TST .

  Gửi bởi: Chú - 08/02/2009

Cảm ơn Moon đã boc tem. Thơ cũ, tình cũ, còn hiện tại là zero
  Gửi bởi: Nico con - 09/02/2009

Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành, bay lá.
Ta dắt tay em
Cùng qua đường cho khỏi ngã.
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi.

Hi,hi...Bão nào cũng đều thiệt hại đúng không Lão? Bão của đất trời thiệt hại vật chất, bão lòng thiệt hại tinh thần. Cháu đố Lão Trang bão gì mà thiệt hại cả 2 thứ?

  Gửi bởi: ThânThơ - 09/02/2009

Sau ba mươi năm... lối nhỏ không còn
Cả bờ rào cũng đã tung hàng dậu
Duy vẫn thế năm nào cũng có bão
Và nhành cây vẫn chắn lối ra vào

Những điều chi anh đoán trước đã lâu
Giờ không biết đến nhường nào hiện rõ
Ba mươi năm, nước qua cầu nhiều đó
Đứng ở trên cầu lại đoán trước điều chi?
8h48phút ngày Nguyên Tiêu!

  Gửi bởi: Lão Trang - 09/02/2009

Gửi Nico: Lão cho là bão..giá. Hihi..
  Gửi bởi: Xuân Đức - 09/02/2009

Thân Thơ ơi, ngày thơ có ai thân mời không? Mình ở đây chẳng ai ngó ngàng đến, định bụng đọc thơ bắt vợ nghe..Nhưng khổ nổi mấy hôm nay vợ lại ốm đành thui thủi một mình vậy.
  Gửi bởi: Nico con - 09/02/2009

He, he...Lão Trang tài quá hè! tất cả chúng ta đều bị bão giá quật cho tan tác. Con thấy ngày thơ họ không mời Lão Trang là đúng vì thơ bây giờ của giới trẻ phần lớn không hợp với Lão đâu. Họ mà quấn thêm mấy con Uýt-pơ có cánh vừa đọc vừa trình diễn thì Lão có mà chạy mất dép. Con cứ tưởng tượng lúc đó gặp hàng rào điện tử Mắc-na-ma-ra Lão cũng phóng qua chứ cành cây chắn lối thì nhằm nhò chi. He,he...
  Gửi bởi: Lão - 09/02/2009

Ni co ơi, mấy hôm ni bà lão nhà này ốm. Sao lại ốm vào cái ngày thơ nhỉ? Bực quá, lão lại làm thơ để trừng trị vợ. Thơ hay lắm. Nhưng để cho qua mấy ngày thơ trẻ đã, ta sẽ công bố thơ già. Có lẽ chờ đến ngày hội tình yêu vậy. Chuẩn bị tinh thần mà đọc nhé. Hihi..
  Gửi bởi: Thân Thơ - 09/02/2009

Kính Lão!
Đến như Lão, mà không thấy ai mời
Chứ đến Thân với Thơ có đến mấy thì cũng nhằm nhò gì. Nhưng cũng biết là Lão hỏi là hỏi vậy cho vui thôi.
Dạo này quản cái Cafê, coi ra bận bịu ít lên tiếng quá ha!

  Gửi bởi: Traito - 09/02/2009

Chu cha! Lão Trang làm thơ tình?! Mới nghe là đã sướng rồi.  Lão Trang làm thơ tặng ai thì người đó chết là cái chắc. Không biết bao cụ bà sẽ bồn chồn thao thức, chờ đến ngày tình yêu đây? He,he...Đọc bài thơ 30 năm trước của Lão con thấy khoái ghê! Một câu thôi đủ làm người ta khắc khoải cả đời. Thế mới đau!
Con cũng tập tành làm thơ nhưng khổ nổi thơ con chẳng làm ai khắc khoải, các cô đọc xong te toét cười rồi lần lượt đi lấy chồng tất làm con già rồi vẫn phải vác mác Traito. He,he...

30 năm cơn bão tạnh lâu rồi
Nhưng bão trong lòng Lão Trang thổi mãi
Lỗi là tại cành cây chắn lối
Hay lỡ chuyến đò chủ đã sang sông?

Thôi đừng buồn, đừng trách nữa Lão Trang
Nhờ nhánh cây mà bão lòng thổi mãi
Để hằng năm Lão nhớ về khắc khoải
Cơn bão đầu mùa - lát cứa vào tim.

Nếu cành cây không chắn ngang có thể Lão đã quên
Nào ai nhớ lâu những cổng nhà không khoá
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Bão tạnh 30 năm người vẫn cứ nao lòng.

Thôi thì hằng năm Lão cứ chạy lòng vòng
Đầu ngõ vắng ngắm cụ bà bỏm bẻm
Nhai miếng trầu thơm nhớ thời dĩ vãng
Cơn bão đầu mùa - mới chớm đã mất nhau...



  Gửi bởi: ManRealMan - 09/02/2009

Gửi Trai Tơ!
Trai Tơ nói… tập làm thơ
Thơ không làm ai khắc khoải
Đọc xong là các cô gái
toét toe khoe cái miệng cười
rồi họ theo nhau cứ thế
nối nhau cuốn gót… theo người

Trời ơi! Trai Tơ buồn rứa
Làm thân trai vậy buồn không!

Hãy nhìn thời trẻ Lão Trang
Bôn ba đó đây lận đận
Vì nước vì nhà chuyện lớn
Vì mình,  thì Lão mới quên

Dù sao chuyện đời Lão tính
Đâu quên Lão cũng đã lường!
Là ở nhân tình luýnh quýnh
Nhào tới thối lui chuyện thường

Hôm nay ngày Thơ đất nước
Ai người đã ngồi viết thơ
Ba mươi năm dài thuở trước
Bây  giờ người ta thờ ơ

Khoảng đời cũng còn góc tối
Bão tan quật ngã cây sồi
Đã rơi tan tành cành rối
Buồn không! Cành chắn lưng ngườI

Ngõ đời buồn vui bao chuyện
Ai ngồi buồn chi người ơi

Trai Tơ làm thơ nữa nhé
Viết cho khắc khoải, ạt ào
Xoáy lòng các nàng xiêm áo
Giật rung tim đỏ xôn xao

Hãy bắt các nàng dừng lại
Đọc thơ cho đến sụt sùi
Rót câu lả lơi tê tái
Vào sâu nơi chốn bùi ngùi

Nàng mô lỡ chân theo bước
Qua sông cùng sáo qua sông
Trai tơ đọc câu thơ chót
Để nàng quay gót theo cùng

Đã là Trai Tơ cho đáng
Làm Trai cho đáng anh hùng

Trai tơ mà không làm được
Ngày mai mua váy là xong!!!

He he, gửi Trai Tơ đó!

  Gửi bởi: Traito - 10/02/2009

He,he...Ông Tây xúi dại Tơ rồi. Kỷ niệm xương máu của Tơ vẫn còn đây ông ạ. Cách đây mấy năm Traito thầm thương trộm nhớ một nàng. Biết nàng thích hoa Ngọc Lan nên Tơ về làm một bài thơ kèm hoa đem tặng. Đưa xong thơ và hoa Tơ hồi hộp chờ đợi vì cứ ngỡ đọc xong nàng sẽ xúc động lắm và gật lia lịa khi nghe Tơ tỏ tình ai dè vừa sáng tinh mơ hôm sau nàng dong xe đến nhà chửi Tơ te tái. Nàng đứng trước hiên tay chống nạnh, chu cái miệng vốn rất xinh chửi Tơ là kẻ lừa đảo, dối trá, lọc lừa …Đại khái nhiều lắm!Tơ chết đứng như trời trồng và không thể thanh minh được điều chi vì tang chứng rành rành nên chỉ còn biết nhìn cột điện trước nhà mà thề là không bao giờ làm thơ tặng các nàng nữa, không thì mang hoạ. Thơ Tơ thế này:

Haùi cho em moät chuøm hoa Ngoïc Lan
Chæ moät mình thoâi, maø sao anh boái roái
Nhö laàn ñaàu caàm tay em raát voäi
Sôï vuïng veà loãi ngoùn tay eâm…

Nöûa cuoäc ñôøi roài vaãn chaúng theå naøo quen
Vaãn boái roái nhö laàn ñaàu hoø heïn.
Haïnh phuùc laø ñaây maø anh maõi meâ tìm kieám
Nhö hoa Ngoïc Lan nôû tröôùc hieân nha.ø

Maøu traéng ñôn sô khoâng röïc rôõ kieâu sa
Chæ coù höông thôm noàng naøn say ñaém
Boâng hoa nhoû nhö tình em ñaèm thaém
E aáp, dòu daøng, thaàm laëng trao anh.

Anh boãng thaáy baâng khuaâng khi phoá bieån leân ñeøn
Anh nhôù em, nhôù nhöõng laàn hoø heïn.
Nhôù höông toùc em, nhôù nuï cöôøi trong treûo
Nhôù ñoâi maét troøn, hieàn dòu, thô ngaây…

Cho anh queân nhöõng naêm thaùng roäng daøi,
Cho anh queân bao noãi nieàm traên trôû
Anh chôït ñöa leân moâi boâng Ngoïc Lan beù nhoû
Maø ngôõ nhö em ñaâu ñoù ôû quanh mình.

Chuøm hoa naøy anh haùi taëng rieâng em
Höông thôm maõi ôû hai ñaàu noãi nhô.ù
Ñeå mai ñaây giöõa boán beà mênh mông sóng voã
Anh vöõng loøng hôn khi böôùc vaøo ca.
Thơ Tơ lãng mạn thế, hay thế mà nàng bảo: Đừng hòng lừa được tôi. Con này không ngu đâu nhé. Làm trai mà không mua nổi bó hoa tặng bạn mà phải đi ăn trộm. Tơ ấp úng: Anhanh có ăn trộm của ai đâu thì ngay lập tức nàng gí câu thơ của Tơ vào mặt: Đây này: không ăn trộm  thì trước hiên nhà mình cứ việc hái đàng hoàng, việc chi phải  "bối rối" "rất vộihả? Thứ 2 anh là kẻ cà chớn, là gã Sở Khanh. Đã "nửa cuộc đời" ắt phải từ 35 đến 40 tuổi mà tuổi đó thường đã có vợ con. Đã có vợ lại còn có ý định lừa tôi, bắt cá 2 tay đấy hả?. Rồi thì chưa chi đã “đưa lên môi”…biết người ta đồng ý chưa mà đưa lên? Đừng có mà tưởng bở nhá! Đồ mắc dịch! Nàng nói một thôi, khóc tức tưởi rồi bỏ ra về. Thế đấy! Ông thấy Traito trong sáng thế, thánh thiện thế mà bị vu oan còn hơn Thí Kính. Phụ nữ phức tạp hơn ta tưởng Ông . Không biết bên Tây có khác hơn không? He, he

  Gửi bởi: Lão - 10/02/2009

Traito mới sáng sớm đã làm mấy xị phê rồi sao, viết thơ bằng chữ Ả rập thế thì người Việt ai đọc được.
  Gửi bởi: ManRealMan - 10/02/2009

Thơ của Trai Tơ viết tiếng Ả Rập, nên bị chịu chửi thế là đúng quá trời luôn!
Trai Tơ gửi Tui như dzậy thì tui bít mắt . chạy dài luôn đó!

  Gửi bởi: MRM - 10/02/2009

ManRealMan (MRM) dịch từ tiếng Ả rập ra đây (không biết có lỗi nào không)
Hái cho em  một chùm hoa Ngọc Lan
Chỉ một mình thôi, mà sao anh bối rối
Như lần đầu cầm tay em rất vội
Sợ vụng về lỗi ngón tay êm…

Nửa cuộc đời rồi vẫn chẳng thể nào quên
Vẫn bối rối như lần đầu hò hẹn.
Hạnh phúc  này mà anh mải mê tìm kiếm
Như hoa Ngọc Lan nở trước hiên nhà

Màu trắng  nõn sẽ không rực rỡ kiêu sa
Chỉ có hương thơm nồng nàn say đắm
Bông hoa nhỏ như tình em đằm thắm
E ấp, dịu dàng, thầm lặng trao anh.

Anh bỗng thấy bâng khuâng khi phía  biển lên đèn
Anh nhớ em, nhớ những lần hò hẹn.
Nhớ hương tóc em, nhớ nụ cười trong trẻo
Như đôi mắt tròn, hiền dịu, thơ ngây…

Cho anh quên những năm tháng rong dài,
Cho anh quên bao nỗi niềm trăn trở
Anh chợt đưa lên môi bông Ngọc Lan bé nhỏ
Mà ngỡ như em đâu đó ở quanh mình.

Chùm hoa nay anh hái tặng riêng em
Hương thơm mãi ở hai đầu nỗi nhớ
Nếu mai đây giữa bạn bè  mênh mông sóng vỗ
Anh vữngg lòng hôn khi bước vào ca

  Gửi bởi: Traito - 10/02/2009

Hái cho em  một chùm hoa Ngọc Lan
Chỉ một mình thôi, mà sao anh bối rối
Như lần đầu cầm tay em rất vội
Sợ vụng về lỗi ngón tay êm…

Nửa cuộc đời rồi vẫn chẳng thể nào quên
Vẫn bối rối như lần đầu hò hẹn.
Hạnh phúc  là đây mà anh mải mê tìm kiếm
Như hoa Ngọc Lan nở trước hiên nhà

Màu trắng đơn sơ không rực rỡ kiêu sa
Chỉ có hương thơm nồng nàn say đắm
Bông hoa nhỏ như tình em đằm thắm
E ấp, dịu dàng, thầm lặng trao anh.

Anh bỗng thấy bâng khuâng khi phố  biển lên đèn
Anh nhớ em, nhớ những lần hò hẹn.
Nhớ hương tóc em, nhớ nụ cười trong trẻo
Như đôi mắt tròn, hiền dịu, thơ ngây…

Cho anh quên  năm tháng rộng dài,
Cho anh quên bao nỗi niềm trăn trở
Anh chợt đưa lên môi bông Ngọc Lan bé nhỏ
Mà ngỡ như em đâu đó ở quanh mình.

Chùm hoa nay anh hái tặng riêng em
Hương thơm mãi ở hai đầu nỗi nhớ
Để mai đây giữa bốn bề  mênh mông sóng vỗ
Anh vững lòng hơn khi bước vào ca

He,he...Cám ơn Ông Tây đã đánh lại theo phông chữ không Ả Rập giúp Tơ. Có vài lỗi Tơ sửa lại rồi. Chưa hôn mà còn bị chửi te tua chứ hôn nữa thì nàng đập cho gãy răng Ông ạ. Thanh-củi -ve-ry mục Ông! he,he...

  Gửi bởi: yeumotminh_tn87hp - 10/02/2009

MRM giỏi thiệt ! Biết được  cả tiếng Ả  Rập
  Gửi bởi: MRM - 10/02/2009

Gửi Trai Tơ!
Kinh nghiệm nè:
Hôn cái thứ nhất, bị tát!
Hôn cái thứ hai, bị tát!
Hôn cái thứ ba,  nhớ cẩn thận vì cổ có thể bị níu chặt!
Hôn cái thứ tư! cẩn thận cúi xuống và nghiêng đầu một tí...

Trai Tơ hãy xuống Vũng tàu
Gửi ai mua hộ váy màu một lô
Tên thì được gọi Trai Tơ
Hôn nàng không biết làm thơ không tình

Vậy nên hãy cứ thùng thình
Mốt nhất bộ váy cho mình là ngon
Kết thân với Nicô con
Cà sa xúng xính xem còn dễ thương
"Tỉ- muội" với cháu đồng hương
Xem ra hợp cảnh thuận đường rủ nhau
He he!

Phần tiếng Ả Rập, có một chỗ dịch sai mà đâm ra lại hay: "bốn bề" - thành "bạn bè":
Hương thơm mãi ở hai đầu nỗi nhớ
Để mai đây giữa bốn bề mênh mông sóng vỗ
Anh vững lòng hơn khi bước vào ca
.....
Hương thơm mãi ở hai đầu nỗi nhớ
Nếu mai đây giữa bạn bè  mênh mông sóng vỗ
Anh vững lòng hôn khi bước vào ca
!!!
Thầy Tiếp đâu có bênh học trò, hay đồng tình dzới tui dzậy!

Nhận xét

Chia sẻ cho bạn bè

Bài viết liên quan