Nhân ngày 8/3, em có bài thơ. Qua
trang
của anh, em muốn
gửi cho 2 con gái .
Vì viết vội nên
còn nhiều lỗi, kính mong anh
chỗ nào không ổn, anh sửa cho em
với.
Cảm ơn anh rất
nhiều !
RỒI SẼ CÓ
NHỮNG NGÀY...
( Viết tặng 2 con gái )
Rồi
sẽ có những ngày
Các
con đưa cháu về thăm ngoại
Và
sẽ có những ngày
Các
con theo cháu về thăm lại
Nơi
chốn xưa “ cắt rốn, chôn rau ”
Nhìn
trước, ngó sau...
Bao
đổi thay cũng đừng chạnh lòng nức nở
Đời
ta như con ong phải tách đàn, chia tổ
Để
nối tiếp nhân gian
Để
nước mắt chảy tràn
Để
những lần sinh sôi nảy nở
Để
sướng vui và đau khổ...
Cái
quý giá nhất là tìm biết chính mình
Biết
tổ ấm gia đình
Anh
em, bạn bè, thân thuộc
Có
thuở xa xăm rạo rực...
Vương
vấn ra đi, ngẫm ngợi trở về
Ngày
ấy ba mường tượng ra
Ngôi
nhà ta, những “ cột, kèo, xuyên, trếng...”
Oằn
cong theo vệt thời gian mấy lần gầy dựng
Như
phận đời ông, đời ba và có cả các con
Những
dấu tích xưa dẫu bụi bặm, mất còn
Trên
bàn thờ vẫn vẹn nguyên niềm tin tưởng
Dưới
bàn chân đi vẫn ấm nồng lưu luyến
Các
cháu sẽ rất vui với lối nhỏ tìm về
Các
con chớ buồn trước tĩnh lặng hồn quê !
Hởi
con gái thương yêu !
Ba
đã ngày đêm từng vẽ, viết
Vẽ
vết xước mùa thu da diết
Viết
vần thơ cho mình chếch choáng ngày xuân
Thế
mà vẽ chẳng nên tranh
Mây
trắng, trời xanh cứ nổi trôi vời vợi
Còn
những câu thơ lạc giữa nửa lòng mê muội
Tứ
chẳng nên thơ, thơ chẳng thành lời
Ba
biết nơi con nhói tiếng ru hời
Và
đã khóc thầm nổi đời ba ước nguyện
Ba
như cây nến
Cháy
đến tận cùng
Để
sáng cho con, cho phần nhỏ thuộc về ba !
Những
ngày ấy sẽ không xa
Giữa
bộn bề thế thái
Những
ngọt ngào, ngang trái
Những
đắng đót, hương say
Chắc
các con cũng lần tìm, nhớ lại
Lặng
lẽ bên đời, có một tình cha !